Cô chậm rãi  dậy, cầm quần áo bên cạnh mặc . Mắt cô đỏ hoe, nhưng vẫn cố chấp  rơi một giọt nước mắt nào.
Cô  hỏi rõ xem    cố ý đưa cô cho Lục Châu !
Cô hy vọng    .
Sau khi Kiều Hân mặc quần áo xong, cô chạy  cửa. May mà Hà Thành  khóa cửa. Cô  thể mở cửa từ bên trong.
Chân Kiều Hân đau khủng khiếp. Cô dựa  tường, khập khiễng   ngoài. Lo lắng  khác  thấy mặt , cô đội mũ lên, tóc xõa xuống mặt.
Từ nay về , cô sẽ  bao giờ mềm lòng nữa!
Kiều Hân chợt nhớ  điều gì đó. Trước đây,  cô  đề nghị cô và Hà Thành xử lý Kiều Niên một  nữa. Chính vì  mà cô mới rủ Hà Thành  chơi.
Lúc đó,  cô cũng  gửi cho cô  nhiều tiền.
Giờ cô  thể về nhà  nữa.
[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi  nếu theo  truyện em thì xin hãy chỉ  ở web Monkeyd (Monkeyd.net.vn) nhé ạ, đừng  ở các trang web ăn cắp truyện em để em  động lực  chương nhanh ạ.]
Kiều Hân gọi taxi và  thẳng đến căn nhà cô  thuê.
Căn nhà cô thuê  gần trường. Thỉnh thoảng, khi học khuya ở thư viện trường, cô sẽ ở  đó.
Kiều Hân về đến nhà, cô nhanh chóng chỉnh trang  bản , che  những vết thương  mặt. Tuy nhiên, vết thương ở chân dường như  trở nặng hơn. Cô đến bệnh viện để băng bó  chân.
Sau khi Kiều Hân giải quyết xong  chuyện, cô nhớ  những  mà Hà Thành  liên lạc giúp cô  ở Thổ Miếu phía tây thành phố. Mắt cô tối sầm , cô tự nhủ   nhờ những  đó g.i.ế.c Kiều Niên.
Cô  lo lắng phần Hà Thành. Lo lắng  sẽ phản bội   nữa, cô bắt taxi đến Thổ Miếu.
Cô  bước  khỏi taxi và   hai bước về phía ngôi miếu thì một  đàn ông cúi xuống.
- Cô gái, cô cần giúp gì ?
Người đàn ông bốc mùi như bãi rác. Ông  mặc một chiếc áo sơ mi cotton rách rưới. Chiếc áo rách nát, nhưng dường như ông  chẳng quan tâm.
- Không cần ! - Kiều Hân chống gậy  về phía ngôi miếu.
Gã ăn mày liếc  chiếc taxi  rời . Hắn  bế Kiều Hân lên và  một cách dâm đãng.
- Tiểu mỹ nhân,  cô  bướng bỉnh như ?  ôm cô  thoải mái ?
Sắc mặt Kiều Hân biến đổi. Cô lập tức hét lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1045-khong-giai-thich-duoc.html.]
- Đồ ăn mày ngu ngốc, thả  xuống!
Ánh mắt gã đàn ông thoáng hiện vẻ giận dữ, nhưng nhanh chóng  xóa tan bởi ý nghĩ  nếm thử một  phụ nữ. Hắn  vui vẻ .
- Các  em, con nhỏ đó đến . Mọi   đây!
Trong miếu  tổng cộng sáu gã ăn mày. Bọn họ đều ăn mặc luộm thuộm, bốc mùi hôi thối khó chịu. Không chỉ , một   còn  ruồi nhặng bu kín vì lâu ngày  tắm.
- Ôi,  ngờ  Hà  phái một tiểu mỹ nhân đến đây. Tiểu mỹ nhân  xinh xắn thật đấy. Chúng  gặp may !
Khi Kiều Hân  thấy lời của một  ăn xin, sắc mặt cô  đổi.
Anh Hà?
Cô đoán đúng. Những   đều do Hà Thành thuê.
- Thả  xuống.  là chủ của các ! - Kiều Hân bình tĩnh . Những   đều  trả tiền để  việc.
-  đến đây để nhắc nhở các  một chuyện!
Người ăn xin bế Kiều Hân  khúc khích và .
- Chủ ? Cô đang lừa ai ? Chúng  đúng là ăn xin, nhưng chúng   đầu óc!
-  . Anh Hà  mục tiêu của chúng  là một cô gái xinh . Yên tâm , cô  xinh . Chúng  nhất định sẽ phục vụ cô thật ! - Một  ăn xin khác .
Mặt Kiều Hân tái mét!
Tuy thích  khen ngợi nhan sắc, nhưng cô thực sự   những  đó khen  lúc .
Những    ý gì chứ!
Họ  quan tâm đó là ai. Họ định dùng vũ lực ?
Nhận  điều , Kiều Hân mím môi.
-    ,  là chủ. Nếu  dám động  ,  sẽ  cho  một xu nào!
- Chủ rõ ràng là  Hà. Cô là chủ kiểu gì !
- Chính xác, chính xác!
-  sẽ cho  tiền! - Kiều Hân sợ hãi hét lên.