Mặt Dư Sở đỏ bừng. Cô cúi đầu ngại ngùng, nhỏ giọng .
- Anh A Châu, khi   và chị dâu Hai kết hôn, em thật lòng  chúc phúc cho  và định đồng ý lời tỏ tình của tiền bối, nhưng mà...
Nét vui  mặt Dư Sở dần tan biến. Cô cúi mặt, thất vọng .
- Không ngờ cô giáo  nghĩ như . Em chỉ nghĩ nếu  A Châu ở đây,   em sẽ  can đảm   suy nghĩ của .
Lúc đầu Kiều Niên  vẻ mặt sợ hãi và rụt rè của Dư Sở. Khi  cô  và thấy Dư Sở ngại ngùng như thế nào vì sắp yêu, cô  thể cảm nhận  sự chân thành của Dư Sở.
Cô cảm thấy Dư Sở là một cô gái hướng nội,  dám phản bác lời  lớn, nhưng  khao khát tự do.
Cố Châu  nét mặt Dư Sở. Họ  thể  coi là thanh mai trúc mã. Dư Sở là một  vô cùng ngây thơ. Mọi thứ đều hiện rõ  khuôn mặt cô. Anh  Dư Sở   dối.
- Ừ.
Dư Sở cúi đầu uống một ngụm nước từ chiếc cốc  mặt. Lúc , cô mới đỏ mặt  Kiều Niên, nghiêm túc hứa hẹn.
- Chị dâu Hai, đừng lo lắng, em thật sự sẽ  quấy rầy chị. Hy vọng chị  thể tha thứ cho em vì hành động thiếu suy nghĩ  !
Kiều Niên  khỏi  ấn tượng  với những cô gái thẳng thắn. Môi cô khẽ cong lên, nhẹ nhàng .
-  tin cô, và...
Kiều Niên dừng ,  Cố Châu. Khi ánh mắt họ chạm , cô .
-  tin  .
Cố Châu   đôi mắt sáng ngời như  trời của Kiều Niên. Dưới ánh đèn, khuôn mặt xinh  đến mê  của cô trông như một viên ngọc thô thượng hạng. Cô  đến mức khiến    thể rời mắt.
Cố Châu cảm thấy may mắn nhất đời  chính là  gặp Kiều Niên.
Nhìn ánh mắt trìu mến của Cố Châu và Kiều Niên, Dư Sở  khỏi nghĩ đến đàn  mà  yêu mến. Môi cô khẽ cong lên, ánh mắt mỉm .
Cố Châu đưa tay nắm lấy tay Kiều Niên. Rõ ràng   ngàn lời  , nhưng lúc ,   kích động đến mức   nên lời.
Lúc , cửa phòng riêng mở .
Ba  mới  hồn,  về phía cửa phòng riêng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1058-toi-tin-anh-ay.html.]
Mặt Dư Sở càng đỏ hơn. Cô  cô giáo   chị dâu Hai  phòng riêng, nhưng nếu cô cứ khăng khăng mời cô  , cô giáo nhất định sẽ nổi giận.
Cô rụt rè  dậy,  đến cửa. Cúi đầu gọi.
- Cô giáo.
Bạch Huệ thậm chí   Dư Sở. Đôi mắt phượng tuyệt  của bà  chằm chằm  mặt Kiều Niên. Ánh mắt bà như ngàn mũi tên băng, b.ắ.n về phía Kiều Niên  chút thương tiếc.
Kiều Niên và Cố Châu  dậy.
Kiều Niên  Bạch Huệ, cô  hề tỏ  hèn mọn  hống hách. Ánh mắt cô vẫn bình thản như thường,  chút sợ hãi.
Lúc , Kiều Niên mới nhận  sức mạnh của gen. Chỉ  một  phụ nữ xinh  như Bạch Huệ mới  thể sinh  một  đàn ông tuấn tú như Cố Châu.
Tuy Bạch Huệ  ngoài bốn mươi, nhưng bà vẫn chăm sóc bản   chu đáo. Khuôn mặt  một nếp nhăn, làn da trắng như tuyết. Mũi bà nhỏ nhắn,  khóe mắt   một nốt ruồi đỏ.
Bạch Huệ là một mỹ nhân lẳng lơ, nhưng cặp kính gọng vàng  mặt khiến bà trông lạnh lùng hơn một chút. Trông bà chẳng khác nào một nữ nhân viên chức cao cấp.
Hèn gì bà nội từng  Bạch Huệ là   địa vị xã hội  một ở An Thành.
Lúc đó, vô  quý tộc của các gia tộc giàu   dốc hết sức lực, hy vọng  gặp Bạch Huệ.
Bạch Huệ xứng đáng với điều đó vì bà   một khuôn mặt  đến mê .
Dư Sở   theo Bạch Huệ. Nhìn vẻ mặt của Bạch Huệ, cô lập tức hiểu  bà đang   vui.
- Cô giáo. Mời ! - Dư Sở lấy hết can đảm, giọng  vẫn nhẹ nhàng.
Bạch Huệ rời mắt khỏi mặt Kiều Niên, lạnh lùng  Dư Sở. Bà hỏi với vẻ mặt  vui.
- Cô   , chỉ  Cố Châu mới   mà!
Không khí trong phòng lập tức đông cứng , căng thẳng.
Dư Sở nhớ  lời  phục vụ, cô liếc  Cố Châu và Kiều Niên. Giọng  nhẹ nhàng nhưng kiên quyết.
- Cô giáo, chị dâu Hai  quan trọng với  A Châu. Chị     ngoài. Chị ...
- Im lặng! - Ánh mắt Bạch Huệ càng lúc càng lạnh lẽo. Toàn  toát  vẻ lạnh lẽo, bà cau mày  Dư Sở.
Mắt Dư Sở đỏ hoe vì uất ức. Cô cúi đầu  đó như mèo  mưa, trông thật đáng thương.