Ánh mắt Bạch Huệ khẽ đảo. Trong cơn mơ màng, bà  thấy Dư Sở của nhiều năm . Giọng  bà dịu dàng hơn.
- Sở Sở,  bây giờ em    lời? Sao em dám   lời cô?
Dư Sở ngẩng đầu lên. Đôi mắt cô ướt đẫm, nhưng   trong sáng, giống như mắt hươu trong rừng. Cô hé miệng, nhưng   nên lời.
Cô mím môi, hít một  thật sâu. Cô nghiêm túc .
- Cô giáo, chúng em đều  trưởng thành .
Bạch Huệ  sững sờ, nhưng bà nhanh chóng lấy  bình tĩnh. Bà  ngờ Dư Sở   như .
Khi còn nhỏ, Cố Châu và Dư Sở đều  lớn lên bên cạnh bà. Bà  thể ép buộc họ, truyền đạt suy nghĩ của .
 giờ đây, khi họ  lớn hơn và  những suy nghĩ riêng, họ bắt đầu nghịch ngợm.
Thấy Bạch Huệ im lặng, Dư Sở mới nhận  cô giáo đối xử với   . Cô   ơn bà, nhưng  những chuyện  thể sẽ  như bà mong .
Tim cô đập thình thịch. Cô  sang  Cố Châu và Kiều Niên, ánh mắt dừng   đôi tay đang nắm chặt của họ, ánh mắt tràn ngập ý .
Cô thu ánh mắt . Cô vẫn nhớ lời cô giáo  .
"Hạnh phúc  do chính  tạo dựng."
Tuy   quan hệ huyết thống với cô giáo, nhưng bà vẫn đối xử với cô như con gái ruột. Cô luôn ngoan ngoãn  lời bà.
- Cô giáo. – Dư Sở  Bạch Huệ, ánh mắt sáng ngời. Cô   những lời  vẫn luôn kìm nén trong lòng.
- Thật , hôm nay khi đến đây, em  hề   thiết với  A Châu. Em luôn coi  A Châu như  ruột. Em   mối quan hệ của chúng em  đổi, em cũng   trở thành Tưởng Nguyệt thứ hai.
- Tưởng Nguyệt  xứng đáng để cạnh tranh với em ?
Dư Sở  cô giáo  thích . Cô chớp chớp đôi mắt trong veo, nghiêm túc .
- Thưa cô, em chỉ  ví dụ thôi. Nếu em  chia rẽ  A Châu và chị dâu Hai, chẳng  em cũng sẽ  như Tưởng Nguyệt ? Anh A Châu là  trai em. Là em gái của  ,    kết hôn, em đương nhiên  chúc phúc cho  .
Đến lúc , vẻ mặt ngượng ngùng của Dư Sở bắt đầu hiện rõ. Cô  tiếp.
- Em  mãi mãi là em gái của  A Châu. Em   trở thành Tưởng Nguyệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1059-chung-em-deu-da-truong-thanh.html.]
Cô và Cố Châu  thể coi là thanh mai trúc mã. Họ  cùng  lớn lên. Cô   đây  A Châu  sống như thế nào. Cô  mừng vì  A Châu  thể yêu một  bình thường như bao  khác.
Trước đây, cô luôn lo lắng  A Châu sẽ c.h.ế.t trong cô độc.
Bạch Huệ  vẻ mặt Dư Sở, quả thực mong đợi điều gì đó   hơn. Bà nhíu mày,  nhịn  .
- Sở Sở, cô  em đang nghĩ gì. Từ nhỏ đến lớn, em luôn nghĩ cho  khác, nhưng  bao giờ nghĩ đến việc đấu tranh cho hạnh phúc  mong . Hạnh phúc sẽ  tự nhiên đến với em, em  đấu tranh để   nó.
- Thưa cô, em xin . - Dư Sở cung kính cúi chào Bạch Huệ. Khi cô  thẳng dậy, nước mắt lưng tròng, ngượng ngùng .
- Trong lòng em    em thích . Cô ơi,   vẫn còn ở Mỹ. Khi   về, em sẽ chủ động đấu tranh cho hạnh phúc của .
Bạch Huệ nhíu mày.
Bà    tin Dư Sở sẽ yêu  khác. Bà cảm thấy Dư Sở chỉ đang bịa chuyện thôi.
Bà  nuôi Dư Sở,  bà   Dư Sở đang nghĩ gì chứ? Bà khẽ mím môi.
Dư Sở  Cố Châu và Kiều Niên cách đó  xa, vui vẻ .
- Thưa cô,  A Châu và chị dâu Hai trông  hợp . Hãy chấp nhận  ạ!
Bạch Huệ  khuôn mặt và những giọt nước mắt của Dư Sở. Bà  mặt .
Đứa trẻ  luôn nghĩ cho  khác. Dù  nhiều năm trôi qua, nó vẫn hiền lành như xưa.
Bạch Huệ thu hồi ánh mắt, lạnh lùng  Cố Châu.
Cầm tay Kiều Niên, Cố Châu bước về phía . Vẻ mặt kiên định, giọng điệu vẫn lạnh lùng như .
- Mẹ, kiếp , Kiều Niên là  vợ duy nhất của con.
Bạch Huệ lạnh lùng  Cố Châu, .
- Không!
- Bước qua xác con! - Cố Châu  chút sợ hãi  thẳng  mắt Bạch Huệ, nắm c.h.ặ.t t.a.y Kiều Niên.
Kiều Niên  Cố Châu bên cạnh, cảm động vô cùng.