Kiều Niên gửi đến nhiều bảo vật.
Điều khiến nhận rằng cỏ Suranne hề thuộc về Kiều Hân. Nó thuộc về Kiều Niên.
Mọi trong đám đông đều trầm trồ khen ngợi những cây cảnh đắt tiền . Tất cả đều Kiều Niên với ánh mắt kính trọng.
Kiều Niên bao giờ là dễ lợi dụng. Cô ý định bỏ qua cho Kiều Hân.
Đôi mắt như hồ ly của Kiều Niên mở to hơn khi cô , lời hề vội vàng.
- Kiều Hân, cô vẫn khăng khăng rằng chậu cỏ Suranne là của cô ?
Kiều Hân từng chút một đầu Kiều Niên. Sắc mặt cô tái nhợt như tờ giấy. Ánh mắt cô tràn ngập sự sợ hãi và bất an.
Kiều Niên chỉ chậu cỏ Suranne mà Kiều Hân mang đến và mỉm .
- Sao cô thử đề nghị của xem? Dù thì cô cũng chỉ hỏng một chậu cỏ Suranne thôi. chắc chắn Viện trưởng Lâm sẽ thấy đau .
Kiều Hân lắc đầu, lùi . Cùng bước với cô , Kiều Niên tiến gần Kiều Hân, cho cô kịp thở.
- Đừng lo. Tuy rễ cỏ Suranne thể đầu độc cô, nhưng bệnh viện gần. Nếu chúng đưa cô đến đó, bác sĩ sẽ giúp cô giải độc dễ dàng. Nhân tiện, ngay cả khi cô khỏi bệnh, chạm rễ cỏ Suranne vẫn sẽ khiến cơ thể bệnh lở loét. Không cách nào chữa khỏi !
Nghĩ đến việc thể nhọt, Kiều Hân sợ hãi .
- Không, em sẽ !
Ánh mắt Kiều Niên rơi mặt Tô Yến, cô mỉm .
- Anh Tô, thể thế Kiều Hân.
Tim Tô Yến như nhảy vọt lên tận cổ họng. Anh liếc Kiều Hân đang run rẩy, liếc Kiều Niên, vẫn bình thản như .
Câu trả lời rõ ràng.
Vậy chậu cỏ Suranne thực sự của Kiều Hân.
Lúc , Tô Yến chỉ tìm một cái lỗ để trốn. Anh ngờ Kiều Hân chuyện như !
Tô Yến sỉ nhục. Anh siết chặt nắm đ.ấ.m đến nỗi gân xanh mu bàn tay nổi lên. Mồ hôi lạnh túa trán.
Kiều Niên liếc nắm đ.ấ.m của Tô Yến. Cô mỉm , mỉa mai hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-127-day-loi.html.]
- Anh định nổi cơn tam bành ? Nếu gây sự thì đồn cảnh sát cũng xa đây . Biết cảnh sát sẽ cho một phòng hạng sang trong tù vì họ Tô!
- Kiều Niên, cô quá xa !
- Anh Tô, động não ? Chẳng các mới là quá xa ? - Kiều Niên tức giận đến mức bật .
Tô Yến suýt nữa thì nôn máu. Anh tìm lời nào để trách cô.
Ánh mắt Kiều Niên cuối cùng cũng rơi mặt Tống Hoa. Cô mỉm .
- Ông Tống, cả Tô Yến lẫn Kiều Hân đều thử. Sao ông thử xem? Đừng lo, nếu ông trúng độc, sẽ trả viện phí cho ông. tin ông nhất định sẽ công bằng. Một đàn ông địa vị như ông sẽ về phía ai cả!
Bề ngoài, cô đang khen ngợi Tống Hoa, nhưng tất cả đều Kiều Niên khinh bỉ ông đến tột độ.
Tống Hoa tức giận đến mức n.g.ự.c đau nhói. Suốt bao năm nghề y, đây là đầu tiên ông một cô gái trẻ quở trách đến mức câm lặng. Danh tiếng của ông hủy hoại.
Ban nãy, Tống Hoa về phía Kiều Hân vì ông lấy tiền của Kiều Sơn.
giờ đây, đều hiểu rằng Kiều Hân chính là kẻ lấy cắp cỏ Suranne của Kiều Niên để lấy lòng Viện trưởng Lâm.
Nếu ông vẫn chọn về phía Kiều Hân, ông sẽ chỉ càng thêm nhục nhã.
Tuy nhiên, Cố Châu, đang trong đám đông, Kiều Niên với ánh mắt ngưỡng mộ.
Đối với Tống Hoa, Kiều Niên giống như một con cáo nhỏ xảo quyệt. Không ai thể lợi dụng cô.
Tống Hoa suy nghĩ lung tung, mồ hôi lạnh túa trán. Nếu ông theo lời Kiều Niên mà trúng độc, mạng sống của ông coi như xong.
Không gì nhục nhã hơn thế.
Ông còn cách nào khác ngoài nhượng bộ và .
- Kiều tiểu thư, sai . Nếu Kiều Hân cho xem bức ảnh đó, cùng với một ngày tháng giả, sẽ bao giờ nghĩ rằng cô dối !
Kiều Hân Tống Hoa với vẻ mặt khó tin và lẩm bẩm.
- Chú Tống...
Ngực Tống Hoa vẫn tiếp tục đau nhói vì tức giận. Ông trừng mắt Kiều Hân, giận dữ mắng.
- Kiều Hân, cháu vốn là đứa trẻ ngoan. Sao giờ thành thế ? Giờ thì nhớ . Cháu chỉ vì giúp đỡ Tô thôi, ? dù thế nào nữa, lấy đồ của khác vẫn là sai trái. Mau xin chị cháu !