Tiểu Bảo còn quá nhỏ. Tuy hiểu gia đình là gì, nhưng ở bên gia đình vẫn sẽ buồn.
Cố Châu bên cạnh Kiều Niên an ủi Tiểu Bảo. Anh bước đến xuống, ôm hai con lòng, nhẹ nhàng .
- Tiểu Bảo, đừng buồn. Về đến nhà, con vẫn còn trai, chị gái và bà cố. Mọi đều đang mong con về.
Tiểu Bảo Cố Châu , liền nhớ đến trai và chị gái. Cậu lén lau nước mắt, ngước Cố Châu, nghiêm túc hỏi.
- Bao giờ con gặp họ?
- Lát nữa máy bay về nhé? - Cố Châu mỉm , xoa đầu Tiểu Bảo, giọng dịu dàng.
Trước đây Tiểu Bảo từng chú Phong kể rằng trai, chị gái và bà cố của đều ở thành An. Thành An cách MY xa. Cậu do dự một chút tò mò hỏi.
- Vậy chúng đến đây chứ?
- Ừ. - Cố Châu gật đầu nghiêm túc. Đôi mắt phượng khẽ nheo , tràn đầy quyết tâm. Giọng điệu trở nên nghiêm túc.
- Chúng sẽ đưa gia đình về nhà!
Môi Tiểu Bảo dần cong lên. Cậu bé gật đầu nghiêm túc và vui vẻ .
- Con cũng . Rồi đó con gặp bố!
Lúc , Tiểu Bảo và Cố Châu đạt sự đồng thuận và hứa hẹn với .
Một nhà ba bước khỏi công viên giải trí.
Kiều Niên bế Tiểu Bảo tay. Cố Châu xách cặp sách của Tiểu Bảo và gọi điện cho Trần Thanh.
Chưa kịp mở khóa màn hình điện thoại, Trần Thanh gọi đến.
- Alo?
Giọng lo lắng của Trần Thanh vang lên từ điện thoại di động.
- Nhị thiếu gia, chuyện !!!
Cố Châu nhíu mày, nhỏ giọng hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1284-cung-nhau-ve-nha.html.]
- Có chuyện gì ?
...
Trần Thanh đạp ga hết cỡ, tuân thủ luật giao thông. Mỗi vượt đèn đỏ, đều bấm còi inh ỏi.
Những chiếc xe đường thấy xe của Trần Thanh đều tránh xa. Khi xe Trần Thanh rời , họ thò đầu ngoài cửa sổ chửi bới.
Trần Thanh máy tính bảng ghế phụ phía . Máy tính bảng hiển thị thông tin xe của Tập đoàn HH. Anh với Cố Châu.
- Nhị thiếu gia, mấy chiếc xe của Tập đoàn HH đang chạy thẳng đến khu vui chơi mà đang ở. Không bao nhiêu chiếc. Nhanh tìm chỗ trốn . sẽ dẫn đến ngay!
Sau khi Trần Thanh cúp máy, chuyển sang chế độ xem những chiếc xe bên cạnh. Nhìn thấy những chiếc xe bám sát phía , khẽ thở dài. Anh chỉ hy vọng Nhị thiếu gia thể cầm cự !
Cố Châu cúp máy. Ánh mắt sắc bén như chó sói đang chuẩn vồ mồi trong rừng. Trong bóng tối, trông vô cùng hung dữ.
Lần , và Kiều Niên mang theo tổng cộng bốn vệ sĩ đến đón Tiểu Bảo.
Trần Thanh hiểu rõ tình hình của . Sở dĩ Trần Thanh tức là nhiều ở đây.
Cố Châu bế Tiểu Bảo từ tay Kiều Niên, nhỏ giọng .
- Chúng thể ngoài . Tìm chỗ trốn , đợi Trần Thanh đến đón!
Tiểu Bảo vốn dĩ buồn bã, nhưng giờ thấy vẻ mặt nghiêm túc của Cố Châu, bé cũng trở nên lo lắng. Cậu bé nắm chặt khẩu s.ú.n.g trong túi, giọng trẻ con.
- Bố Hai, , đừng sợ. Tiểu Bảo thể bảo vệ hai !
Nghe thấy giọng dịu dàng của Tiểu Bảo, Kiều Niên mỉm .
- Tiểu Bảo thật sự lợi hại. Con là đàn ông mà. lúc , chúng thể bảo vệ con. Tiểu Bảo, con cần lo lắng.
Tiểu Bảo gật đầu. Cậu bé thầm nghĩ nên để bố Hai và tay . Nếu họ gặp nguy hiểm, sẽ can thiệp.
Cố Châu mơ hồ, ngờ Tiểu Bảo hiểu . Hình như Cả dạy Tiểu Bảo nhiều về an .
Kiều Niên với Tiểu Bảo nhẹ nhàng, nhưng khi thấy Cố Châu, vẻ mặt cô trở nên nghiêm túc.
- Vậy thì chúng trốn .
- Tiểu Bảo giỏi nhất là trốn. Bố , nếu thấy ai bắt Tiểu Bảo thì Tiểu Bảo trốn . Đến lúc đó, con sẽ đợi bố đến tìm! - Tiểu Bảo nghiêm túc .