Tiểu Bảo lấy s.ú.n.g từ trong túi  đưa cho Cố Châu. Mắt  đỏ hoe, .
- Bố ơi, con   nhiều đạn.
Nếu ,   xin bố cho thêm đạn !
- Không  . Đủ . - Cố Châu  khuôn mặt nhỏ nhắn sắp  của Tiểu Bảo.
- Nhóc con, ở  trông chừng  nhé.
Tiểu Bảo gật đầu lia lịa, cố gắng  .
- Con sẽ bảo vệ  thật .
Kiều Niên   nhiều điều   với Cố Châu, nhưng khi lời   khỏi miệng, cô chỉ .
- Cẩn thận nhé. Đừng để  thương.
Cố Châu  ánh mắt miễn cưỡng của Kiều Niên, ánh mắt  chuyển xuống, dừng   môi Kiều Niên. Anh khẽ .
- Khi nào  trở về,    phần thưởng.
Hai  ở bên  một lúc lâu, Kiều Niên lập tức hiểu  ánh mắt của Cố Châu. Vẻ lo lắng và hồi hộp của cô cũng tan biến phần nào.
- Vâng!
Môi Cố Châu  cong lên, như thể sắp  ngoài chơi. Anh bước  ngoài. Đến cửa,     Kiều Niên và Tiểu Bảo  vẫy tay chào. Giây tiếp theo,  đóng sầm cửa   chút do dự.
Cửa  khép , nụ   mặt Cố Châu vẫn  hề  đổi. Ánh mắt  lập tức trở nên lạnh lẽo. Ánh mắt lạnh lẽo như lưỡi d.a.o sắc bén  thể đ.â.m thủng tim kẻ địch bất cứ lúc nào.
Cố Châu dẫn đầu  về phía cầu thang. Ba vệ sĩ còn   ,  gật đầu ngầm hiểu.
Vệ sĩ  phía  bước lên một bước, nhắc nhở.
- Nhị thiếu gia, Trần Thanh sắp đến . Chúng  nên trốn .
Cố Châu dừng bước. Anh    vệ sĩ với vẻ mặt thờ ơ, ánh mắt lạnh lẽo. Anh   gì, chỉ lặng lẽ  vệ sĩ.
Khi vệ sĩ  Cố Châu liếc ,  cảm thấy như  đang ở trong một dòng sông băng giữa mùa đông giá lạnh. Hắn rùng . Không dám  thẳng  mắt Cố Châu nữa,  vội vàng cúi đầu.
Cố Châu  liếc  hai vệ sĩ. Họ cũng sợ đến mức  dám  .
Các vệ sĩ sợ đến mức tim như thắt . Cố nén nỗi sợ hãi, chân run rẩy.
Cố Châu dần dần thu hồi ánh mắt. Bao nhiêu năm qua,   chiêu mộ vô  vệ sĩ, nhưng cuối cùng chỉ còn  Trần Thanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1287-cut-di.html.]
Vệ sĩ mà  tin tưởng và dựa dẫm nhất chính là Trần Thanh.
Trước đây, đôi khi  cảm thấy Trần Thanh  ngốc, nhưng khi  chuyện gì xảy ,   vô thức  gọi  .
Trước đây,   hiểu tại    tin tưởng Trần Thanh đến . Giờ thì   hiểu, bởi vì các vệ sĩ khác chỉ chọn rút lui khi gặp nguy hiểm.
 Trần Thanh thì khác. Trần Thanh chỉ  thể tiến và lùi theo .
Với Cố Châu,  rác rưởi bên cạnh chỉ  ảnh hưởng đến hiệu suất công việc. Anh lạnh lùng .
- Đi !
Ba vệ sĩ  ngờ Cố Châu   như . Tất cả đều sững sờ,  .
- Xin , Nhị thiếu gia. - Vệ sĩ   xong  tiến lên.
- Gia đình  cũng đang đợi  về.  thực sự xin .
Gia đình?
Cố Châu liếc  vệ sĩ, ánh mắt thoáng qua vẻ giễu cợt.
- Cút !
Khi ba vệ sĩ nhận  câu trả lời khẳng định của Cố Châu, họ thở phào nhẹ nhõm và vội vã chạy  ngoài.
Ba vệ sĩ chạy  hướng khác. Không chút do dự, Cố Châu bước về phía cầu thang.
Kiều Niên đang trốn trong phòng, dĩ nhiên  rõ mồn một những gì Cố Châu và đám vệ sĩ . Cô bất lực nhắm mắt .
Xem    cần  tìm vệ sĩ trung thành hơn. Không  nhiều  như .
Tiểu Bảo dường như cảm nhận  nỗi buồn của Kiều Niên. Cậu ngoan ngoãn  trong vòng tay Kiều Niên, đưa tay ôm lấy cổ cô, như  an ủi cô đừng buồn nữa.
Kiều Niên thở phào nhẹ nhõm, ôm chặt Tiểu Bảo.
Cố Châu lên đạn súng, mặt mày âm trầm  xuống cầu thang.
Đột nhiên, tiếng bước chân vọng  từ cầu thang.
Kiều Niên và Tiểu Bảo  Cố Châu giấu ở tầng ba. Cố Châu  lên đến tầng hai. Anh liếc  xung quanh  hiểu . Anh đang trốn trong bóng tối. Khi  đầu tiên leo lên tầng hai,   chút do dự b.ắ.n  tay  của  đó.
- A!
Trong bóng tối, tiếng hét của  đàn ông vang vọng khắp  bộ studio!