- Những thương, nghỉ ngơi ở đây. Những còn , theo ! - Khảm Sơn gầm lên và bước lên bậc thang. Thấy những phía dám tiến lên và chĩa s.ú.n.g , họ cũng đuổi theo.
Cố Châu dẫn dụ họ lên tầng hai. Khi cảm nhận những đó đang chạy lên, thẳng đến đầu của hành lang. Khi sắp đến hành lang , cố tình mở cửa và đóng sầm . Sau đó, nhẹ nhàng bước xuống cầu thang.
Khi Khảm Sơn cùng của chạy lên tầng hai, thấy tiếng cửa đóng cách đó xa. Hắn vội vàng chiếu đèn pin qua và mơ hồ thấy một cánh cửa sắp đóng.
Khảm Sơn hét lên.
- Đi theo . Họ đang ở trong phòng !
Cố Châu nhanh chóng lên tầng một và thấy vài đang ở phía bên hành lang. Nhân lúc họ để ý, chạy thẳng đến rạp chiếu phim bên cạnh.
Cố Châu bước đến cửa rạp chiếu phim và thấy một tên lính đánh thuê đang cầm s.ú.n.g đó.
Hôm nay Cố Châu mặc một bộ vest đen. Anh hòa bóng tối. Nhân lúc tên lính đánh thuê để ý, đập một khẩu s.ú.n.g lục đầu tên lính đánh thuê, khiến bất tỉnh.
Cố Châu thấy tiếng cửa đóng mở ở tầng hai bên cạnh. Anh nhanh chóng cướp s.ú.n.g và đạn của bọn lính đánh thuê. Anh trở trường và thấy những đó đang chuẩn lên cầu thang bên cạnh . Anh lặng lẽ bước tới, nhóm của họ và nổ súng!
Bang! Bang! Bang!
Trong bóng tối, tiếng s.ú.n.g vang lên đặc biệt lớn. Bọn lính đánh thuê kịp phản ứng ngã xuống đất la hét.
Sau khi b.ắ.n xong một phát, Cố Châu nhanh chóng cầm lấy một khẩu s.ú.n.g khác và b.ắ.n chút do dự.
Anh b.ắ.n trúng chỗ hiểm của những đó. Phần lớn các phát s.ú.n.g đều trúng chân và tay họ. Chỉ cần đám đuổi kịp cầm s.ú.n.g thì coi như rác rưởi!
Khảm Sơn đầu. Nghe thấy tiếng súng, và thấy Cố Châu đang đó b.ắ.n về phía họ. Hắn lập tức xổm xuống, dùng đồng đội lá chắn.
Cố Châu bất ngờ khiến đám giật , lập tức trốn sang một bên, bắt đầu nạp đạn.
Thấy hầu hết đồng bọn ngã xuống, Khảm Sơn tức giận đến mức mắt đỏ ngầu. Hắn lớn tiếng chửi rủa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1289-anh-da-bi-ban.html.]
- Rác rưởi! là một lũ rác rưởi!
Thấy vẫn còn ba thương, Khảm Sơn dẫn ba về phía Cố Châu.
Cố Châu nấp trong một căn phòng. Nghe thấy tiếng bước chân đến gần, đột nhiên nổ s.ú.n.g và nấp trong phòng.
Khảm Sơn liếc ba , hiệu cho họ lá chắn thịt. Bốn tiến gần Cố Châu.
Ban nãy, Cố Châu thể dễ dàng đánh bại nhiều như là vì đám lính đánh thuê đó Kiều Niên giật điện ngay từ đầu. Cơ thể chúng vẫn hồi phục. Chúng tản khắp tầng , tạo cơ hội cho tấn công.
Sau đó, Cố Châu vội vã rạp chiếu phim và vòng xung quanh, khiến những đó bất ngờ. Đó là lý do tại họ thương.
Giờ đây, khi bọn Khảm Sơn tỉnh táo , họ lập tức chuyển sang chế độ chiến đấu theo nhóm và tập trung Cố Châu.
Cố Châu dùng cửa chỗ ẩn nấp và đến cầu thang ở góc phòng. Nếu qua cầu thang , xung quanh sẽ còn chỗ ẩn nấp.
Anh thể lên lầu. Lo lắng những đó sẽ tìm thấy Kiều Niên và Tiểu Bảo, chỉ thể đưa họ xuống lầu.
Thấy Cố Châu ngừng bắn, Khảm Sơn nghĩ rằng hết đạn. Ánh mắt lóe lên tia lạnh lẽo, nghiêm nghị .
- Cố Châu, phận sự của . Mang theo nhà đầu hàng. Nếu , đừng trách vô lễ!
Cố Châu dựa tường cạnh cầu thang. Trong tay vẫn còn ba băng đạn. Nếu b.ắ.n hết, sẽ hết đạn thật.
Anh lắp băng đạn , đang định thì một thứ gì đó ngọt tanh trào từ miệng. Anh đưa tay lên lau, mới phát hiện đang nôn máu.
Cố Châu nhíu mày xuống. Bụng ướt đẫm. Anh áp tay lên bụng, m.á.u tuôn như suối, từng giọt từng giọt rơi xuống đất.
Máu tươi rơi xuống nền gạch trắng, trông như những bông hoa đang nở rộ.
Anh bắn!