Mắt Kiều Niên lập tức đỏ bừng. Cô m.á.u tay Cố Châu nhuộm đỏ tay , tay run rẩy.
Cô trốn trong phòng đó. Tòa nhà phim trường cách âm , cô thể rõ tiếng ồn ào lầu.
Nghe thấy giọng Tần Xuyên, cô liền bế Tiểu Bảo xuống. Lúc mới , từ xa thấy vết m.á.u ở khóe miệng Cố Châu. Lúc đó, cô sững sờ. Cô hỏi thăm tình hình của Cố Châu ngay lập tức, nhưng sợ Tiểu Bảo sợ, nên chỉ thể đặt Tiểu Bảo lên xe mới tìm Cố Châu.
- Bây giờ thấy thế nào? Chảy m.á.u nhiều quá. Mau xử lý . Sao lên xe? Có gì để với Khảm Sơn chứ? - Giọng Kiều Niên run run, mũi đau rát. Nước mắt trào .
- Anh . - Cố Châu nắm c.h.ặ.t t.a.y Kiều Niên. Cảm nhận tay cô lạnh ngắt, khẽ nhíu mày.
- Sao tay em lạnh thế? Có do em mặc quá ít ?
Khi Kiều Niên thấy lời Cố Châu, cô từ từ nhắm mắt , nước mắt lăn dài má.
- Chẳng là sẽ thương ?
Cố Châu kéo Kiều Niên lòng, nhẹ nhàng vỗ lưng cô. Anh dịu dàng an ủi.
- Em yêu, . Đừng sợ!
Nghe thấy giọng Cố Châu, Kiều Niên thể kìm nén nước mắt. Cô đẩy Cố Châu , nhưng sợ đau. Cô trong nước mắt.
- Chúng đến bệnh viện thôi.
Nói xong, cô cảm thấy một cảm giác ẩm ướt nóng hổi trán. Lúc cô mới nhận Cố Châu hôn lên trán .
- Sau sẽ bảo vệ em như thế . Anh sẽ để em tổn thương thêm nữa, chứ đừng là bỏ rơi em.
Tiếng thì thầm nhẹ nhàng của Cố Châu vang lên đỉnh đầu cô. Tim Kiều Niên bắt đầu đập loạn xạ. Mọi thứ xung quanh dường như còn quan trọng nữa. Trong mắt cô chỉ còn Cố Châu.
Ngay khi Kiều Niên định , Cố Châu ấn đầu cô lòng và kéo cô lòng.
- Anh...
Vừa , Kiều Niên cố đẩy Cố Châu . Giọng khàn khàn của Cố Châu vang lên đỉnh đầu cô.
- Anh ôm em thêm một lúc nữa.
- Niên Nhi.
- Hử?
- Đừng sợ!
- Em sợ nữa.
Kiều Niên lặng lẽ ở đó. Đột nhiên, Cố Châu ngã lên cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1293-bi-thuong.html.]
- Cố Châu!
- Cố Châu, tỉnh !
- Cố Châu!
Kiều Niên gọi ba tiếng liên tiếp, nhưng Cố Châu vẫn phản ứng. Lúc cô mới hiểu ý của Cố Châu. Anh sắp ngất xỉu nên dặn cô đừng lo lắng.
Kiều Niên vội vàng gọi Trần Thanh , .
- Trần Thanh, nhanh đưa đến bệnh viện . Nhân tiện, sắp xếp đáng tin cậy đưa Tiểu Bảo về khách sạn. Đừng để Tiểu Bảo thấy Cố Châu thế , thằng bé sẽ sợ đấy.
- Vâng, phu nhân. - Trần Thanh đồng ý.
Kiều Niên và Trần Thanh đang định đỡ Cố Châu lên xe thì Kiều Niên thấy Tiểu Bảo cách đó xa. Tiểu Bảo đang chằm chằm Cố Châu chớp mắt.
Sắc mặt Kiều Niên đổi. Cô vội vàng bảo Trần Thanh đỡ Cố Châu lên xe, nhẹ nhàng .
- Đưa Cố Châu lên xe .
- Vâng. - Trần Thanh đáp.
Kiều Niên nhanh chóng bước đến bên Tiểu Bảo, xổm xuống. Cô dịu dàng , nhỏ giọng hỏi.
- Tiểu Bảo, bảo con lên xe ?
Tiểu Bảo chiếc xe chở Khảm Sơn rời với đôi mắt đỏ hoe. Cậu nắm chặt tay, mím chặt môi, gì.
Thấy Tiểu Bảo chằm chằm xe, Kiều Niên đưa tay che tầm của . Thấy , cô nắm tay .
- Tiểu Bảo, con về khách sạn nhé?
Tiểu Bảo Kiều Niên, khẽ hỏi.
- Mẹ ơi, chú bắt là Khảm Sơn ?
Kiều Niên sững sờ.
- Con Khảm Sơn ?
Tuy Kiều Niên trả lời thẳng câu hỏi của Tiểu Bảo, nhưng Tiểu Bảo hiểu. Nước mắt lưng tròng, lẩm bẩm.
- Không thể nào.
Kiều Niên nhận nét mặt của Tiểu Bảo gì đó . Cô đưa tay nắm lấy tay , dịu dàng .
- Tiểu Bảo, chuyện gì ? Con thể với ?
Lông mi dài của Tiểu Bảo run rẩy như cánh bướm. Cậu bé mím chặt môi, gì.