Tổng Giám Đốc, Vợ Ngài Là Vị Sếp Bí Ẩn - Chương 1303: Anh Cũng Thấy Rồi Sao?

Cập nhật lúc: 2025-09-09 07:41:11
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trường Phong tiếp.

- Đạo Văn còn trẻ nữa. Cậu đánh và g.i.ế.c chóc nhiều năm như . Điện thoại của chúng thường theo dõi. Chắc chắn tiện cho nhắn tin cho bạn gái. Chắc mới mua điện thoại mới.

Nói đến đây, Trường Phong dường như nghĩ điều gì đó.

- thấy thỉnh thoảng nhắn tin...

Đồng tử của Bá Tống giãn ngừng. Hắn giật . Hắn nắm lấy tay Trường Phong, nhỏ giọng hỏi.

- Anh Phong, cũng thấy ?

Trường Phong gật đầu.

- Có, vài , nhưng để bụng. Các cặp đôi trẻ nhắn tin thường xuyên là chuyện bình thường.

Bá Tống nghiêm mặt. Hắn .

- Anh Phong, chúng cẩn thận. Đừng để thằng nhóc hại!

Trường Phong cố tỏ bình tĩnh, .

- Đừng lo, sẽ thôi. Chúng nhanh chóng thành nhiệm vụ thôi. Ba chúng là một nhóm nhỏ, tin tưởng lẫn !

Trường Phong đầu , nụ nở môi. Hạt giống nghi ngờ gieo xuống, nó sẽ từ từ nảy mầm!

Trường Phong ở ghế , Bá Tống cùng . Hắn yên tâm với Đạo Văn, cứ chằm chằm phía .

Trường Phong đưa mặt nạ cho họ và nghiêm túc .

- Mục tiêu của chúng là Cố Châu. Chỉ cần g.i.ế.c Cố Châu, chúng sẽ nhanh chóng rút lui. Cố gắng gây náo loạn, chứ đừng đến gây thêm rắc rối. Nếu , Thôi sẽ vui.

Hai còn gật đầu.

Mỗi đều một âm mưu riêng.

Đạo Văn đạp ga, lái xe thẳng đến bệnh viện, ánh mắt lóe lên nụ khát máu.

Trong bệnh viện.

Kiều Niên cạnh Cố Châu. Thấy mặt Cố Châu dần đỏ lên, cô đưa tay bắt mạch cho . Bắt mạch xong, cô thở phào nhẹ nhõm.

Trần Thanh lo lắng Kiều Niên, hỏi.

- Nhị thiếu gia thế nào ?

- Không , nhưng lát nữa sẽ tỉnh . Anh mua cháo về ăn nhé. - Kiều Niên ngẩng đầu Trần Thanh, nhẹ nhàng dặn dò.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1303-anh-cung-thay-roi-sao.html.]

- Được.

Trần Thanh dậy rời , để Kiều Niên và Cố Châu ở trong phòng bệnh.

Cô nắm c.h.ặ.t t.a.y Cố Châu. Nghĩ đến kẻ mạo danh mới đây g.i.ế.c Cố Châu, cô vẫn còn sợ đến mức lưng toát mồ hôi lạnh.

Giờ , nhiều đang chằm chằm Cố Châu, ai cũng c.h.ế.t . Cô thể bảo vệ đây?

Tay Kiều Niên nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt Cố Châu. Cô nhớ lúc Cố Châu giấu cô và Tiểu Bảo trong phòng. Môi cô khẽ cong lên.

Lúc trốn trong phòng, Kiều Niên bao giờ sợ hãi. Cô rõ Cố Châu nhất định sẽ bảo vệ họ.

xuống Cố Châu đang giường. Lông mày nhướng lên, sống mũi cao. Phía , đôi môi mỏng gợi cảm mím chặt. Khuôn mặt như một kiệt tác mỹ nhất của Thượng Đế.

Kiều Niên rút tay khỏi mặt Cố Châu, dậy, về phía bàn cách đó xa.

Tuy nhiên, cô bước một bước thì nắm lấy tay.

Kiều Niên dừng . Khi cô , bắt gặp ánh mắt sâu thẳm của Cố Châu. Nụ môi cô càng lúc càng rạng rỡ. Cô xuống ghế đẩu bên cạnh giường, mỉm hỏi.

- Anh tỉnh ? Anh khỏe ?

Cố Châu nắm c.h.ặ.t t.a.y Kiều Niên, chớp mắt. Anh nhớ chuyện Khảm Sơn thổi còi và sai g.i.ế.c .

Lúc đó, chỉ một ý nghĩ. Anh thể sống chung với Kiều Niên đến già. Anh chỉ thể để cô một .

Ánh mắt Cố Châu dần dịu . Nhìn khuôn mặt tiều tụy của cô, đôi môi mỏng khẽ hé mở.

- Sao em tiều tụy thế ?

Tim Kiều Niên run lên dữ dội, mắt nóng. Cô cố gắng giữ bình tĩnh. Mỉm với Cố Châu, cô .

- Em . Em . Anh thấy thế nào?

Cố Châu gật đầu, tỏ vẻ . Anh nắm c.h.ặ.t t.a.y Kiều Niên, buồn bã .

- Anh xin .

- Sao ?

- Anh em lo lắng. - Ngón tay cái của Cố Châu nhẹ nhàng xoa mu bàn tay Kiều Niên, buồn bã .

- Anh...

Kiều Niên vội vàng lấy tay còn che miệng Cố Châu. Cô đau lòng Cố Châu giường bệnh.

- Anh cần xin . Cũng giống như lúc để em cảm ơn .

Loading...