Kiều Niên  bên giường Cố Châu, cúi đầu gọt cam. Nghĩ đến lời Cố Châu  , khóe môi cô bất giác cong lên.
Cố Châu nhận  vẻ mặt của Kiều Niên, khó hiểu hỏi.
- Em đang nghĩ gì ?
- Em chỉ đang nghĩ xem   thể giúp  Cả dàn dựng một màn kịch hoành tráng hơn  thôi. - Kiều Niên mỉm  với Cố Châu  đưa quả cam  gọt vỏ cho .
Cố Châu  thấy Kiều Niên , mỉm  .
- Đừng lo, dù   nhớ ,  Cả cũng sẽ nhắc nhở, giúp  nhớ .
Đôi mắt sâu thẳm của Cố Châu thoáng hiện vẻ lo lắng. Anh hy vọng  trai   thể tránh  nguy hiểm. Đó là tất cả những gì   thể  cho  trai!
Cố Châu cắn một miếng cam,  sang  Kiều Niên. Ánh mắt  dần dịu , khẽ .
- Niên Nhi.
- Vâng?
- Anh   Cả ở  .
Cố Châu ăn xong quả cam, lau miệng. Sau đó,  mới vứt khăn giấy  thùng rác bên cạnh. Anh  chằm chằm  Kiều Niên đang ăn cam  chớp mắt.
- Đứa trẻ cũng tìm  . Chúng   nên bàn bạc chuyện của  ?
Kiều Niên  Cố Châu với vẻ mặt khó hiểu.
- Chuyện gì?
- Về  thì chuẩn  cho hôn lễ thôi! - Cố Châu  Kiều Niên bằng ánh mắt rực lửa, ánh mắt tràn ngập yêu thương.
- Nói cho    em là Cố phu nhân,  là chồng em.
Tim Kiều Niên run lên bần bật. Cô ngừng ăn cam,  thẳng  mắt Cố Châu. Cô  Cố Châu đang nghiêm túc.
Hôn lễ.
Không cô gái nào  khao khát hôn lễ.
Nhiều  , khoảnh khắc  nhất của con gái là lúc kết hôn.
Hồi nhỏ, Kiều Niên cũng từng mơ mộng về hôn lễ của .  kể từ cái đêm  bắt nạt năm mười tám tuổi, cô  bao giờ mơ tưởng đến chuyện cưới xin nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1313-hon-le.html.]
Thấy Kiều Niên im lặng, Cố Châu đưa tay nắm lấy tay cô, nhẹ nhàng hỏi.
- Em  tổ chức đám cưới kiểu nào?
Kiều Niên  Cố Châu dịu dàng  mặt,  khỏi mỉm . Cô ngượng ngùng  .
- Một đám cưới kiểu Trung Quốc!
Cố Châu nắm c.h.ặ.t t.a.y Kiều Niên. Đám cưới kiểu Trung Quốc là một đám cưới truyền thống.
- Trước tiên  chuẩn  mũ miện và áo choàng hình phượng hoàng. Đến ngày cưới, chúng  sẽ  tám chiếc kiệu.
Nói đến đây, Cố Châu dừng  một chút.
- Anh nhớ ngày xưa, phụ nữ sẽ lấy chồng bằng của hồi môn. Đến lúc đó,  cũng sẽ chuẩn  của hồi môn cho em theo đúng tiêu chuẩn cao nhất. Anh sẽ  lễ cưới cho em thật long trọng!
- Khi nghi lễ bắt đầu, chúng  sẽ vái lạy trời đất. Rồi chúng  sẽ  công nhận là vợ chồng. Hy vọng chúng   thể là vợ chồng đời đời kiếp kiếp. - Cố Châu nhẹ nhàng xoa tay Kiều Niên. Thấy nước mắt cô rơi,  đưa tay lên nhẹ nhàng lau .
- Đến lúc đó, chúng  sẽ đến Tam Sinh Thạch khắc tên.
Kiều Niên chỉ đang tưởng tượng đến cảnh tượng Cố Châu  miêu tả. Mắt cô nóng bừng, nước mắt sắp rơi. Cô nhích  gần Cố Châu một chút, cẩn thận tránh vết thương của , chủ động ôm .
- Vâng. - Lúc , Kiều Niên rời khỏi vòng tay Cố Châu,  xuống ghế. Trên mặt cô hiện lên một nụ  nhẹ.
-  mà Cố ,    quá đáng  đấy!
- Hả? - Cố Châu khó hiểu.
- Anh đang cầu hôn ? - Kiều Niên mím môi, nghiêm túc hỏi,  chằm chằm Cố Châu  chớp mắt.
- Em sẽ cưới  chứ? - Cố Châu  trả lời thẳng câu hỏi của Kiều Niên. Anh  Kiều Niên  chớp mắt, cảm thấy vô cùng hồi hộp.
Kiều Niên  Cố Châu, sụt sịt. Giọng cô nghẹn ngào, gật đầu.
- Vâng. Tuy   nhẫn kim cương  cảnh lãng mạn nào, nhưng chỉ cần  cầu hôn em, dù thế nào em cũng nguyện ý cưới !
Nhìn Kiều Niên  , lặng lẽ lau nước mắt, lòng Cố Châu bỗng mềm nhũn.
Trước khi Kiều Niên xuất hiện trong cuộc đời ,   từng nghĩ  sẽ yêu một  phụ nữ.
Anh hối hận vì   cho Kiều Niên một hôn lễ trọn vẹn và  . Nếu  thể   từ đầu,  nhất định sẽ để Kiều Niên gả  nhà họ Cố trong vinh quang, ghi tên Kiều Niên  phả hệ của gia tộc họ Cố.
Anh  mang Kiều Niên  đến tận cùng thế giới, lưu  dấu vết. Anh  tìm  Tam Sinh Thạch, khắc tên bọn họ, hy vọng cả đời  bọn họ sẽ  bao giờ chia lìa!