Kiều Niên  ngờ nhà họ Lục  hùng mạnh đến . Cô   thời gian để nghĩ ngợi nhiều về chuyện đó. Tâm trí cô giờ chỉ  là những ký ức về vụ bắt cóc hai mươi năm .
Cô thực sự  hiểu tại  những kẻ đó năm đó  bắt cóc .
- Chúng  đến .
Trước khi Kiều Niên kịp hiểu , giọng  bình tĩnh của Lục Châu vang lên từ bên cạnh.
Cô tháo dây an  và cùng Lục Châu bước  khỏi xe. Vừa bước xuống, cô   thấy một tòa nhà mang phong cách cổ kính. Chỉ cần   cửa, cô  cảm nhận  học viện   lịch sử lâu đời.
Nghe  Học viện Sư phạm   lịch sử hơn một nghìn năm. Nhiều học viên   tự hào khi  theo học ở đó.
Kiều Niên và Lục Châu tìm thấy Bắc Hương Viên và biệt thự của Bạch Huệ. Lục Châu bước tới và nhấn chuông cửa. Một vệ sĩ chạy . Anh  liếc  hai  bên ngoài, lễ phép hỏi.
- Xin hỏi hai vị là ai...
- Chào ,  là Kiều Niên, vợ của Cố Châu.  đến đón con. - Kiều Niên bước lên một bước.
Khi  thấy "Kiều Niên", nhân viên an ninh nhíu mày, vội vàng .
- Xin , phu nhân Kiều. Xin hãy rời  sớm. Phu nhân Bạch   gặp cô!
- Mở cửa.
Sắc mặt Kiều Niên lập tức trở nên lạnh lẽo. Cô  nhân viên an ninh với vẻ mặt u ám.
Lý do ban đầu cô tỏ  lịch sự   là vì Cố Châu.
Tuy nhiên, cô cảm thấy     cần  lịch sự với Bạch Huệ nữa. Bạch Huệ  cứng đầu như  , cô đành   tay.
Nhân viên an ninh  thấy lời Kiều Niên, sắc mặt liền  đổi.
- Cô Kiều, chuyện  chúng   thể quyết định . Xin cô hãy về !
- Vào  với bà  ngay, nếu bà  còn  sống  thì hãy trả con trai và con gái   cho  càng sớm càng . Nếu , đừng trách  vô lễ với bà !
Viên bảo vệ  xong lời Kiều Niên, trợn tròn mắt. Anh   Kiều Niên với vẻ khó tin. Anh   ngờ   một cô con dâu mạnh mẽ như . Điều    đảo lộn  hiểu  của   về cô.
Tuy nhiên,   vẫn lễ phép  với Kiều Niên.
- Cô Kiều, cô là con dâu, cô nên ngoan ngoãn  lời  chồng. Cô  những lời nặng nề như  chẳng  là  nên ?  đừng lo,  sẽ    với bà  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1333-bi-tu-choi.html.]
- Đi mà truyền đạt  những gì    cho bà  ngay . - Kiều Niên bước lên một bước, lạnh lùng  viên bảo vệ, mặt  chút cảm xúc.
- Sao cô  thể  ? - Nhân viên an ninh nhíu mày .
- Sao ?   gì sai ? Lén lút đưa con   là việc của  chồng ?
- Dù  thì, Bạch phu nhân cũng là bà nội của hai đứa nhỏ. Bà  nhất định sẽ đối xử  với các cháu. - Nhân viên an ninh bất lực .
- Thưa cô Kiều, học viện sư phạm chúng  coi trọng chữ hiếu nhất.
Kiều Niên  buồn thở dài với tên bảo vệ. Cô liếc  đồng hồ  tay  bình tĩnh .
- Ba phút. Nếu ba phút nữa mà bà  còn  ,   ngại cho nổ tung cửa!
Kiều Niên  khoanh tay, lạnh lùng  tên bảo vệ.
Như câu tục ngữ  ,   ngã thì  cần sợ ngã.
Tên bảo vệ sợ quá!
Anh   ngờ con dâu của Bạch phu nhân  cứng đầu đến thế. Anh  chỉ là một công nhân nên  dám  gì thêm.
Lục Châu  cạnh Kiều Niên, khẽ nhíu mày.
Anh nhớ hồi nhỏ khi  đến nhà họ Cố chơi, Bạch Huệ thấy  thì  vẻ  vui. Về ,  mới  Bạch Huệ  ưa nhà họ Lục.
Hồi đó, nhà họ Cố và nhà họ Lục   thiết. Các bậc trưởng bối của hai nhà  đính hôn từ nhỏ. Lúc bấy giờ, ai cũng cảm thấy con trai cả nhà họ Cố và con gái lớn nhà họ Lục là một cặp trời sinh.
Tuy nhiên,  ai ngờ Bạch Huệ  khăng khăng đòi hủy hôn  mặt  ,   Kiều Niên gả cho Cố Vũ.
Ông Cố bực  Bạch Huệ đến nỗi đành  đổi hôn ước của nhà họ Cố sang cho Cố Châu.
Nghe  lúc đó Bạch Huệ cũng  đồng ý, nhưng bà vẫn  thể khuyên can  ông Cố.
Đường  sinh ba đứa con cho nhà họ Cố. Giờ Bạch Huệ  cướp mất con cái cô, bà  chẳng còn coi trọng Đường nữa. Bà  thậm chí còn  giữ con cô . Bà  chẳng còn coi trọng nhà họ Lục chút nào.
Nét mặt Lục Châu càng lúc càng khó coi. Bạch Huệ  tôn trọng con gái lớn nhà họ Lục...
Bạch Huệ giỏi giả vờ quá.
Lục Châu càng nghĩ càng tức giận. Sắc mặt  trầm xuống, .
- Nếu bà  vô sỉ, Lục gia cũng  cần nể mặt bà . Không  ai cũng  thể giẫm đạp lên con gái lớn của Lục gia. Hôm nay bà   mở cửa,   đừng hòng xuất hiện ở trong nước!