Nếu Kiều Niên gây chuyện ở viện nghiên cứu, con gái cưng của ông trò .
Và giờ Tô Yến cũng sẽ chẳng coi thường cô!
Mắt Kiều Sơn đỏ ngầu vì tức giận. Ông trừng mắt Trần Thanh, gầm lên.
- Thả ! Cậu nghĩ là ai? đang đối phó với con gái của . Chuyện liên quan gì đến Cố Châu?!
- Tiểu thư Kiều Niên gả nhà họ Cố . Ông thấy chuyện liên quan ? - Trần Thanh lạnh lùng .
Nói xong, Trần Thanh hất tay Kiều Sơn .
Kiều Sơn là đối thủ của Trần Thanh. Ông loạng choạng lùi hai bước.
Lúc , Kiều Hân chạy khỏi phòng, lóc thảm thiết. Cô oán hận trừng mắt Kiều Niên một lúc, cuối cùng ánh mắt cũng dừng mặt Kiều Sơn.
- Bố ơi, chuyện hôm nay, con thật sự thể gặp ai khác. Chị thật tàn nhẫn, nhục con mặt bao nhiêu . Chị hề nương tay. Con thể sống như thế nữa! Bố ơi, con thực sự xin . Con thể ở bên cạnh bố nữa. Xin vì con hiếu thảo! Nếu kiếp , con nguyện con gái của bố nữa! Con xin !
Nói xong, Kiều Hân chạy như bay về phía một cái cây. Vẻ mặt cô kiên quyết tuyệt vọng.
Kiều Sơn lập tức tái mét vì sợ hãi. Ông vội vàng kéo Kiều Hân , nước mắt rơi lã chã.
- Con gái yêu quý của bố! Kiều Hân, con là con gái yêu quý của bố. Chuyện nhất định giải quyết. Nghe lời bố. Con sống thật ! Dù phá sản, bố cũng sẽ tìm cách giải quyết cho con!
Khi Kiều Niên Kiều Sơn , mắt cô nheo đầy nguy hiểm.
Trước đây, cô luôn nghĩ rằng Kiều Sơn và Tô Tuyết chỉ là thiên vị cô. Giờ thì xem chuyện còn nghiêm trọng hơn cô nghĩ.
- Bố, đừng ngăn cản con. Con thật sự còn đủ tự trọng để tiếp tục sống nữa! – Kiều Hân đến mức thở nổi.
- Con gái yêu quý của bố, con gái yêu quý của bố, con chết. Nếu con chết, bố và con sẽ sống thế nào? - Mắt Kiều Sơn đỏ hoe.
Ông ôm chặt Kiều Hân, lo lắng Kiều Hân sẽ nghĩ quẩn. Ông trút hết cơn giận lên Kiều Niên.
Kiều Sơn trừng mắt Kiều Niên, vẻ mặt đầy hận thù.
- Mày! Đồ vô lương tâm, đê tiện. Chính mày gây bao nhiêu đau khổ cho con gái yêu của tao. Ngay cả những cây quý của nhà họ Kiều cũng mày cho hết. Nhìn mày bây giờ xem! Mày còn thuê cả vệ sĩ bảo vệ nữa. Mày nghĩ tao dám đánh mày chỉ vì chuyện ? Người ! Đem roi đến đây! - Kiều Sơn nổi giận đùng đùng.
Lúc , vài hầu bước từ nhà họ Kiều.
- Chăm sóc Kiều Hân cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-134-con-thinh-no-cua-kieu-son.html.]
Sau khi Kiều Sơn giao Kiều Hân cho hai hầu, ông với những hầu còn .
- Roi!
Một hầu đưa cho ông một cây roi chuẩn sẵn.
Kiều Sơn cầm lấy roi và chĩa về phía Kiều Niên. Ông với đám hầu còn .
- Mấy các ngươi, lôi con đĩ đây!
Con đĩ.
Kiều Niên khẩy, nắm chặt tay, móng tay bấu chặt lòng bàn tay.
Lòng bàn tay cô rướm máu, nhưng cô dường như cảm thấy đau đớn.
Đám hầu xông về phía Kiều Niên.
Ánh mắt Kiều Niên lạnh lùng quét qua tất cả . Cô nhướn mày, giọng càng lúc càng lớn.
- Ai dám động ?
lúc , khí tức của Kiều Niên lan tỏa khắp sân.
Trong nháy mắt, đám hầu đang xông về phía cô đều khuất phục.
Kiều Sơn đám hầu của lượt rút lui. Ông tức giận đến mức môi run lên. Cây roi trong tay ông kêu răng rắc.
- Mày dám phản. Mày dám phản cha ! Tao nuôi dạy một con thú như mày ?!
Lại một nữa, từ "nuôi" dùng đến.
Quả thực, chỉ Tô Tuyết từng dùng từ "sinh con". Kiều Sơn cũng .
Có điều gì đó lóe lên trong mắt Kiều Niên.
Nếu cô là nhà họ Kiều, lẽ đó là một điều .
- Ông nuôi từ khi nào? - Kiều Niên lạnh lùng Kiều Sơn.
Khi Kiều Sơn thấy lời Kiều Niên , mặt ông đỏ bừng vì tức giận.
- Đồ vô ơn! Sao tao nuôi mày chứ? Mày lớn lên sóng truyền hình ? Mày cứ thế mà tặng một cây đắt tiền như . Mày thèm xin phép tao ? Mày còn nhớ cha ? Mày chỉ nghĩ đến bản trong tình huống. Đồ ích kỷ!