Trần Thanh giật thót tim. Anh lo Kiều Niên thương, càng lo cô biến dạng.
, điều khiến Trần Thanh ngạc nhiên là Kiều Niên nhanh chóng đến mặt Kiều Sơn trong chớp mắt.
Kiều Niên nắm c.h.ặ.t t.a.y Kiều Sơn. Bằng một cú giật, tay Kiều Sơn trật khớp một cách gọn gàng, kêu răng rắc.
Đau đến mức thể nhúc nhích.
Kiều Sơn đau đến mức đánh rơi roi trong tay. Mặt ông tái mét, mồ hôi lạnh túa trán.
Trần Thanh cách đó xa thở phào nhẹ nhõm.
Lúc mới nhớ phu nhân xử lý gọn ghẽ với trong tiệc mừng thọ của Thẩm lão phu nhân.
Phu nhân đúng là một nữ hùng!
Cô chính là hiện của câu : Phụ nữ thua kém đàn ông.
Kiều Hân cách đó xa, sững sờ cảnh tượng . Cô Kiều Niên với vẻ khó tin, lẩm bẩm.
- Kiều Niên, chị điên ? Sao chị dám đánh bố ? Chị sợ trời phạt ? Chị sẽ sét đánh c.h.ế.t mất!
- Sao dám đánh họ chứ? - Kiều Niên trừng mắt Kiều Hân, khiến Kiều Hân sợ đến mức lùi hai bước.
- Cho dù trời phạt, thì các cũng sẽ là những sét đánh c.h.ế.t đầu tiên. Các xứng cha nếu chịu khó nuôi dạy con cái. Từ nay về , sẽ dính dáng gì đến các nữa!
Xét về mặt khoa học, lẽ cô là con gái ruột của nhà họ Kiều!
Về mặt tình cảm, những khác trong nhà họ Kiều luôn đối xử với cô cực kỳ lạnh nhạt. Họ bao giờ quan tâm đến cô.
Kìm nén nỗi đau, Kiều Sơn dùng giọng điệu của đầu nhà, gầm lên.
- Sao mày dám?
- Tại ? - Một giọng lạnh lùng vang lên từ bên cạnh, giọng điệu càng lúc càng cao. Sự khinh miệt hiện rõ mồn một.
Mọi sang, thấy Cố Châu đang bước tới, mặc một bộ vest vặn.
Cố Châu đến!
Trần Thanh Cố Châu với vẻ khó tin.
Ban nãy, điện thoại, Nhị thiếu gia dường như chẳng mấy quan tâm đến chuyện của phu nhân, mà vội vã chạy đến trong thời gian ngắn như .
Thật thể tin !
Cố Châu bước đến bên Kiều Niên, che chắn cho cô phía . Ánh mắt lạnh lùng quét qua tất cả , .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-136-phu-nu-khong-thua-kem-dan-ong.html.]
- Xem hôm nay ai dám trái lời .
Chỉ một câu đơn giản, nhưng khí chất của Cố Châu mạnh mẽ và bá đạo đến mức khiến khỏi sợ hãi.
Giọng của khiến cảm thấy như thể khuất phục là lựa chọn duy nhất.
Tay Kiều Sơn đau nhức khủng khiếp, nhưng lúc , ông khí chất của Cố Châu dọa đến mức quên cả đau đớn. Cơn giận bùng cháy trong lồng n.g.ự.c ông, sắc mặt tối sầm đến cực điểm.
Cố Châu rõ ràng đang coi thường nhà họ Kiều.
Tô Tuyết cầm khăn giấy lau bụi đất mặt. Mặt bà tái mét, lời nào trách móc.
Kiều Hân cách đó xa, run rẩy ngừng. Cô ngờ Cố Châu bảo vệ Kiều Niên.
Người Cố Châu thoang thoảng mùi thuốc. Không hiểu , mùi hương dễ chịu đến lạ.
Kiều Niên cũng ngờ Cố Châu đến sớm như . Cô ngẩng đầu Cố Châu hỏi.
- Anh bàn bạc xong chuyện ở viện nghiên cứu ?
Cố Châu thấy giọng Kiều Niên, liền cô. Thay vì trả lời ngay, quan sát cô thật kỹ.
Kiều Niên bắt gặp ánh mắt lo lắng của Cố Châu, một nụ ấm áp hiện lên trong mắt cô.
Cố Châu giơ tay nhẹ nhàng gỡ một chiếc lá đầu Kiều Niên. Ngay đó, , vẻ mặt u ám. Anh lạnh lùng Kiều Sơn và vợ ông, nhíu mày.
- Các gì vợ ? Sao các dám bắt nạt cô khi mặt?
Kiều Hân nên lời.
Tô Tuyết nên lời.
Kiều Sơn nên lời.
Trời ơi, rốt cuộc là ai bắt nạt ai?
Trần Thanh cách đó xa cố nén tiếng .
Cuối cùng, nhịn nữa. Anh sang thầm.
Kiều Niên im lặng.
Thật , Kiều Niên rằng cô búp bê sứ. Cô mỏng manh yếu đuối đến mức đó. Vừa cãi với Kiều Sơn, cô đạt điều .
Tô Tuyết mỉm bước lên. Mặt bà tuy bẩn thỉu, nhưng vẫn nở một nụ nịnh nọt.
Giờ Kiều Niên gả nhà họ Cố, bà mất cây tiền .
- Nhị thiếu gia, con thật sự hiểu lầm chúng . Vừa chúng chút mâu thuẫn nhỏ. Mẹ mang thai Niên Niên mười tháng mới sinh con bé. Sao thể bắt nạt nó ? Đừng hiểu lầm.