Cô  dậy. Đang định nhặt cuốn album ảnh  gối lên thì nhận  nó  biến mất.
Chắc là Cố Châu  cất nó  . Kiều Niên thản nhiên cầm điện thoại lên  máy.
- Lão Tần?
- Nhiên Nhi,  là sư  của cô. Cô  thể gọi  là sư   ? Chẳng lẽ lão Tần là đang   già  ? - Khi Tần Xuyên   lời , giọng điệu mang theo chút oán hận.
-  vẫn luôn gọi  như . Sao  đổi tên?
- Nghe  cô sắp  châu Âu? - Tần Xuyên nghiêm túc .
-   kế hoạch , nhưng vẫn  xác định thời gian. - Kiều Niên nắm lấy tóc,  khỏi giường. Cô kéo rèm cửa ,   ngoài nắng chói chang. Tâm trạng cô đang  .
-  sắp về An Thành .  sẽ  cùng cô. - Tần Xuyên .
Kiều Niên nhớ  lời  trai. Có Tần Xuyên ở đây,   sẽ giúp  phần nào.
- Được.
- À, còn một chuyện nữa    với cô.
- Chuyện gì?
-  giúp ông nội thu nạp đồ .
Kiều Niên  sững sờ. Cô hỏi với vẻ ngạc nhiên.
- Sao   giúp ông nội thu nạp đồ ?
-  nhận em gái cô  tiểu đồ  của ông nội. - Tần Xuyên .
Vẻ mặt Kiều Niên đầy vẻ kinh ngạc.
Năm đó, ông nội   từ lâu rằng cô là  tử cuối cùng của ông. Nói cách khác, ông nội cô  còn ý định thu nạp thêm đồ  nữa.
Tại  Tần Xuyên  chủ động thu nạp đồ  cho ông nội?
- Tại ? - Kiều Niên hỏi với vẻ khó hiểu.
-  định khi trở về An Thành sẽ dẫn Kỳ Kỳ  bái lạy tổ tiên, giải quyết chuyện .
Kiều Niên nhíu mày.
Kỳ Kỳ.
- Anh gọi đến là  đặc biệt  với  chuyện giúp ông nội thu nhận đồ  ? -  Kiều Niên hỏi.
-  nghĩ    cho cô  chuyện . - Tần Xuyên .
Kiều Niên im lặng.
Anh  chỉ là đang thông báo cho cô , cô   gì cũng vô ích.
Kiều Niên nghĩ Lục Kỳ học cùng Tần Xuyên cũng  tệ, nhưng  Linh Sơn  khí lạnh lắm. Cô  tiếp.
- Được ,   chăm sóc Lục Kỳ cho . Trên núi lạnh lắm. Mang thêm quần áo .
-  hiểu .
Tần Xuyên  thêm vài câu với Kiều Niên  cúp máy.
Kiều Niên  rửa mặt xong, đang định xuống lầu thì Cố Châu bước .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1360-sinh-con.html.]
- Anh... - Kiều Niên  kịp  hết câu,  thấy sắc mặt tái nhợt của Cố Châu, cô khẽ hỏi.
- Vết thương của ...
- Vết thương của    . Đừng lo lắng. - Cố Châu nhích  gần mặt Kiều Niên, hôn cô. Anh  bằng giọng chỉ đủ để hai   thấy.
- Làm   nữa ,  cũng sẽ  thôi.
Khi Kiều Niên  thấy giọng Cố Châu, tai cô lập tức đỏ bừng.
Sao giữa ban ngày ban mặt,  đàn ông  vẫn còn nghĩ đến mấy chuyện đó?
Mỗi khi nhớ  cảnh tượng mơ hồ tối qua, mặt cô  càng đỏ hơn. Cô cúi đầu.
Nhìn vẻ mặt ngượng ngùng của Kiều Niên, Cố Châu  nhớ đến chuyện của Kiều Niên tối qua. Anh đưa tay vén tóc Kiều Niên   tai, nhỏ giọng .
- Tối nay tiếp tục nhé!
- Đừng...
Kiều Niên  kịp  hết câu, Cố Châu   tiếp.
-  sáng nay   đưa bọn trẻ đến trường. Chúng    em trai hoặc em gái.
Đồng tử của Kiều Niên giãn .
- Em...
- Tiểu Thi  em  sinh thêm vài đứa nữa.
- Không. - Kiều Niên .
Cố Châu  nhướn mày.
Kiều Niên vội vàng .
- Đừng  nhảm nữa. Trước tiên hãy chăm sóc ba đứa nhỏ. Chúng còn nhỏ mà. Ba đứa  là nhiều .
- Nhiều ?
Kiều Niên gật đầu nghiêm túc, .
- Chúng   nuôi dạy bọn trẻ thật . Không thể cứ thế mà sinh thêm  nữa.
Kiều Niên dừng  một chút   tiếp.
- Bọn trẻ  đây   cha  yêu thương đầy đủ. Chúng  nên để chúng  hưởng tuổi thơ hạnh phúc.
Cố Châu gật đầu đồng ý.
- Chúng   nuôi dạy con cái thật .
- Vâng. - Kiều Niên .
Cố Châu tiếp tục.
-  ba đứa nhỏ  chúng  sinh thêm con nhất. Trước tiên hãy thỏa mãn mong  nhỏ nhoi của chúng .
Sắc mặt Kiều Niên   đổi.
Cố Châu đưa tay ôm eo Kiều Niên, nhẹ nhàng .
- Nếu chúng  vẫn   con,    cần dùng biện pháp tránh thai nữa. Đến lúc đó, chúng  sẽ  ba  một đêm. Chắc chắn em sẽ sớm  thai thôi!