Lục Kỳ  lo lắng cho tình hình của Tần Xuyên, nhưng  dám  gì. Cô sợ sẽ  phiền Kiều Niên đang chữa trị cho Tần Xuyên.
Kiều Niên cởi cúc áo Tần Xuyên và bắt đầu châm cứu cho .
Cố Châu   cao gọi Trần Thanh. Anh kể sơ qua tình hình bên  cho Trần Thanh và bảo Trần Thanh gọi  đến. Sau đó,  bảo Trần Thanh gọi xe cấp cứu. Khi cúp máy,   xuống với vẻ lo lắng.
Chẳng mấy chốc, Trần Thanh  đưa  đến, bao gồm cả Lục Châu và Lục Niên.
Người của Trần Thanh đặt một chiếc thang xuống    hiệu cho Lục Kỳ trèo lên.
[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi  nếu theo  truyện em thì xin hãy chỉ  ở web Monkeyd (Monkeyd.net.vn) để em  động lực  chương nhanh ạ.]
Lục Kỳ thậm chí   chiếc thang bên cạnh,  bộ sự chú ý của cô đều đổ dồn  Tần Xuyên.
Kiều Niên  mới châm cứu xong. Thấy Lục Kỳ   lên, cô bước đến ôm chầm lấy em gái, nhẹ nhàng an ủi.
- Đừng lo, chị  cầm m.á.u . Ngoan ngoãn lên  .
- Chị,  sư ... - Lục Kỳ  Kiều Niên bằng đôi mắt đẫm lệ, trông vô cùng đáng thương.
- Một lát nữa, nhân viên y tế sẽ xuống đặt   lên giường bệnh. Lên  chờ . Chúng  còn  đến bệnh viện sớm. - Kiều Niên nhẹ nhàng .
Lục Kỳ gật đầu, nước mắt lưng tròng.
Lục Kỳ trèo lên,  thấy bên ngoài sáng sủa. Thấy Lục Châu và Lục Niên  tới, cô định kêu cứu thì chân khụy xuống, suýt nữa ngã xuống đất.
Kiều Niên theo sát Lục Kỳ  ngoài. Cô vội vàng đỡ Lục Kỳ, lo lắng gọi.
- Kỳ Kỳ, Kỳ Kỳ!
Tuy nhiên, mắt Lục Kỳ nhắm nghiền,  phản ứng gì.
Kiều Niên nhíu mày, bắt mạch cho Lục Kỳ.
Lục Châu và Lục Niên  tới. Nhìn thấy m.á.u  tay Lục Kỳ, sắc mặt họ  đổi.
- Kỳ Kỳ  thương ?
Sau khi bắt mạch, Kiều Niên thở phào nhẹ nhõm và .
- Kỳ Kỳ  . Con bé chỉ  mệt một chút thôi. Em sẽ tiêm dinh dưỡng cho con bé.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1379-di-benh-vien.html.]
Lục Châu vội vàng gọi  đỡ Lục Kỳ lên giường. Thấy Kiều Niên  về phía cửa hang, Lục Niên lo lắng hỏi.
- Tần Xuyên thế nào ?
- Phải đến bệnh viện chụp X-quang mới   tình hình - Kiều Niên thắt tim,  chằm chằm  Tần Xuyên đang   đất thở yếu ớt.
Người của Trần Thanh xuống , mang theo một chiếc giường. Sau khi trải phẳng giường  và đặt Tần Xuyên lên giường, bốn góc giường vẫn còn một sợi dây thừng buộc chặt. Họ chỉ còn cách kéo giường lên.
Tần Xuyên  đưa lên xe cấp cứu, Kiều Niên cũng theo . Cô lo lắng  Tần Xuyên.
Nửa tiếng , xe đến bệnh viện. Tần Xuyên  đẩy  phòng phẫu thuật, còn Lục Kỳ  sắp xếp tiêm dinh dưỡng tại phòng bệnh.
Lục Kỳ lúc đó căng thẳng vì sốc. Giờ  bình tĩnh , cô ngất xỉu.
Tình hình hiện tại của Tần Xuyên  mấy khả quan. Sau khi chụp X-quang, bác sĩ xác nhận   gãy hai xương sườn. Tiếc là xương sườn vẫn còn  trong nội tạng, nên mới nôn  máu.
Kiều Niên  giỏi chỉnh hình. Cô chỉ  thể  canh gác ngoài phòng cấp cứu, cầu nguyện cho Tần Xuyên  bình an.
Thấy Kiều Niên nhíu mày, Cố Châu bước đến bên cạnh, nắm lấy tay cô, nhỏ giọng an ủi.
- Anh  nhất định sẽ  thôi. Đừng lo lắng.
Kiều Niên ngước  Cố Châu, đôi mắt đỏ hoe. Cô mím môi. Cô   gì đó, nhưng     gì.
Tần Xuyên cũng là  nhà của cô. Họ  cùng  lớn lên, và cô  bao giờ nghĩ rằng  chuyện gì xảy  với . Cô  chỉ  thể chấp nhận việc Tần Xuyên  thương nặng như , mà còn  thể chấp nhận việc   thể rời xa .
Cố Châu đưa tay ôm vai Kiều Niên, nhẹ nhàng vỗ vai cô và  nhỏ.
- Anh  sẽ  thôi.
- Được . - Kiều Niên cụp mắt xuống, che giấu nỗi lo lắng trong mắt.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, mỗi giây mỗi phút đều là cực hình đối với Kiều Niên.
Đột nhiên, tiếng bước chân vang lên từ cuối hành lang. Tiếng bước chân ngày càng gần.
Kiều Niên ngẩng đầu lên, thấy đó là Trần Thanh. Cô bước lên một bước, lo lắng hỏi.
- Trần Thanh, việc điều tra thế nào ? Có tin tức gì ?
Nghe  câu hỏi của Kiều Niên, Trần Thanh nghiêm túc .
-    .