- Vâng, . Sau  em sẽ đổi điện thoại cũ. Như  sẽ   vấn đề gì. - Tống Vũ gật đầu .
Nghe Tống Vũ  , Kiều Niên  nhịn  .
- Thật  cũng  đến nỗi quá đáng. Có   lén điện thoại. Dù  thì, bình thường em  dùng điện thoại cũng  . Đổi điện thoại , những  đó sẽ  em   . Có thể họ sẽ tấn công em.
Nghe Kiều Niên  , sắc mặt cô   đổi. Rồi cô gật đầu .
- Vậy em sẽ  động thủ. Dù  thì em cũng  dùng điện thoại thường xuyên.
Lục Niên  Tống Vũ với vẻ mặt phức tạp  vội vàng  .
 lúc , đèn trong phòng phẫu thuật tắt ngúm, cửa mở, bác sĩ bước .
Lục Kỳ vội vàng  dậy, tim đập thình thịch như  nhảy  khỏi lồng n.g.ự.c ngay lập tức. Cô nhanh chóng bước tới.
Kiều Niên bám sát phía , Tống Vũ cũng theo .
Lục Kỳ lo lắng hỏi.
- Bác sĩ,     chứ?
Bác sĩ tháo khẩu trang xuống, bắt gặp ánh mắt lo lắng của Lục Kỳ. Ông .
- Đừng lo, bệnh nhân   . May mà  đưa đến sớm. Nếu chậm hơn nữa, e rằng ngay cả thần linh cũng  cứu .
Cuối cùng, trái tim căng thẳng của Lục Kỳ cũng bình tĩnh . Môi cô cong lên ngọt ngào.
Tống Vũ nắm lấy tay Lục Kỳ, ánh mắt dừng   mặt Lục Kỳ. Môi cô  cong lên.
Bác sĩ nghiêm nghị .
- Sức khỏe của bệnh nhân vẫn , nhưng cần  nghỉ ngơi. Đừng để    thương nữa, nếu  sẽ phiền phức lắm!
- Vâng,  sẽ nhớ. Chúng  nhất định sẽ đặc biệt chú ý. Chúng  sẽ  để    thương nữa. - Kiều Niên thở phào nhẹ nhõm.
Bác sĩ  tiếp.
- Tình trạng bệnh nhân hiện tại  đặc biệt. Tốt nhất là nên nhập viện để theo dõi. Một thời gian nữa mới  thể xuất viện. Cô  thể  thủ tục nhập viện ngay bây giờ.
Một y tá bước  đưa một tờ đơn cho bác sĩ. Bác sĩ  và ký lên tờ đơn  khi đưa.
- Người nhà bệnh nhân là ai?
- Là .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1385-o-lai.html.]
- ... - Lục Kỳ  dứt lời thì Kiều Niên lên tiếng . Ánh mắt cô  tối ,  chút thất vọng. Cô  hiểu tại     cảm giác kỳ lạ như .
Kiều Niên đưa tờ đơn cho Trần Thanh. Trần Thanh mỉm  với y tá.
- Y tá Tô,   thể  phiền cô đưa   đóng viện phí  ?
Bảng tên  n.g.ự.c y tá ghi rõ tên cô. Nghe thấy Trần Thanh , cô mỉm  .
- Mời   lối !
Trần Thanh và y tá rời .
Một lát , các bác sĩ và y tá đẩy một chiếc giường . Tần Xuyên   giường.
Sắc mặt Tần Xuyên tái nhợt. Anh  đó, vẫn đeo mặt nạ oxy. Hơi thở  nhẹ.
Lục Kỳ  sắc mặt Tần Xuyên, nhớ  lúc đường hầm sập xuống, Tần Xuyên  vội vã chạy đến bảo vệ cô. Mắt cô  khỏi đỏ hoe.
Tiền bối, mong  sớm bình phục.
Cô tự hỏi liệu kiếp    thể đền đáp  những gì  nợ   .
Thấy Lục Kỳ  buồn bã, Kiều Niên đưa tay vỗ nhẹ lưng cô, nhẹ nhàng .
- Kỳ Kỳ,   . Tần Xuyên   . Đừng lo lắng. Giờ em yếu quá . Em cần nghỉ ngơi cho .
Tống Vũ  sắc mặt tái nhợt của Lục Kỳ, đồng tình .
- Kỳ Kỳ, em thật sự nên nghỉ ngơi cho . Nhỡ  Tần  tỉnh , em  ngất xỉu thì ?
Lục Kỳ lắc đầu tỏ vẻ  đồng ý, .
- Giờ em đỡ hơn nhiều . Em . Em chỉ  ở bên cạnh  . Đợi   tỉnh , em  đích  cảm ơn  .
Kiều Niên  Lục Kỳ, nhớ   đầu tiên gặp cô. Đứa trẻ  trông hiền lành, nhưng quả thực  bướng bỉnh. Cô mỉm  gật đầu.
Lục Châu liếc  Lục Kỳ,   liếc  Kiều Niên, .
- Đường, ở  đây cùng  Tần và Kỳ Kỳ. Anh và A Niên sẽ về nhà xem  manh mối gì mới .
- Được . - Kiều Niên ngoan ngoãn đồng ý.
Ánh mắt Lục Châu dừng   mặt Tống Vũ, .
- Tiểu Vũ, ở  với bọn   .