Tần Xuyên thấy cô gái đang cố gắng bảo vệ trong xe. Cô gái cũng đang mặc một chiếc áo khoác lông vũ màu trắng.
Anh chiếc áo khoác lông vũ màu trắng, tim đập thình thịch.
Anh tại cảm giác kỳ lạ như .
Bác sĩ Lâm đang định rời thì nghĩ đến Lục Kỳ ở phòng bên cạnh. Ông nhắc nhở cô.
- Cô Kiều, đang chuẩn kê thêm thuốc cho cô Lục. cần ký tên. Lát nữa cô đến phòng khám của nhé.
Kiều Niên mỉm gật đầu.
- Vâng.
Trước khi bác sĩ Lâm , ông quên đóng cửa .
Tần Xuyên tự nhiên hiểu ý bác sĩ Lâm. Ánh mắt dừng mặt Tống Vũ và hỏi.
- Cô khỏe ?
Tống Vũ bắt gặp ánh mắt lo lắng của Tần Xuyên, trong mắt cô thoáng hiện vẻ ngạc nhiên. Cô .
- Tần , thấy khó chịu.
Kiều Niên liếc Tống Vũ, nhớ với Tần Xuyên rằng Tống Vũ là tiểu thư quý tộc nhà họ Lục. Cô giải thích.
- Tiền bối, cô Lục mà bác sĩ nhắc đến chính là Lục Kỳ, tiểu thư thứ bảy nhà họ Lục, ở phòng bên cạnh.
Tần Xuyên cụp mắt xuống, nhỏ giọng lặp .
- Lục Kỳ.
Chỉ cần nghĩ đến tên Lục Kỳ, tim bắt đầu đập nhanh, như thể sắp nhảy khỏi cổ họng ngay lập tức.
Tần Xuyên cảm thấy thở dồn dập. Hình ảnh cô gái trẻ bất lực bịt tai, mặc áo khoác trắng hiện lên trong đầu .
Nhìn thấy vẻ mặt kỳ lạ của Tần Xuyên, Tống Vũ với Kiều Niên điều gì đó, nhưng nên gì.
- Người kẹt trong đường hầm với là ai? - Tần Xuyên hỏi, mắt Kiều Niên chớp.
Đôi mắt như hồ ly của Kiều Niên, dường như thể thấu lòng , khẽ nheo . Cô chậm rãi .
- Người kẹt trong đường hầm cùng là Lục Kỳ.
Tần Xuyên mím chặt môi. Mảnh ký ức trong đầu chính là liều mạng cứu trong đường hầm. Chính là Lục Kỳ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1394-ky-ky.html.]
Vậy nên, thích Lục Kỳ.
Chẳng trách tim đập loạn xạ khi thấy chiếc áo khoác lông vũ màu trắng, nhưng khi thấy khuôn mặt của Tống Vũ, bình tĩnh trở .
Bất kể ký ức , tim vẫn luôn đập loạn nhịp khi nhắc đến thích.
Sau khi Tần Xuyên lấy tinh thần, ánh mắt tràn ngập vẻ lo lắng. Anh hỏi.
- Cô ... cô bây giờ thế nào ?
Kiều Niên ánh mắt lo lắng của Tần Xuyên, nhớ nếu Tần Xuyên cứu Lục Kỳ, lẽ họ thể gặp cô bé. Cô với vẻ ơn.
- Sư , tất cả là nhờ bảo vệ Kỳ Kỳ. Cô thương, nhưng sốc. Bọn em đưa cô viện.
Khi Tần Xuyên Kiều Niên , trái tim căng thẳng của dần thả lỏng. Anh dường như nghĩ điều gì đó và ngước lên Kiều Niên. Anh nghiêm túc hỏi.
- Em thể dẫn qua thăm cô ?
Kiều Niên sững sờ khi bắt gặp ánh mắt lấp lánh của Tần Xuyên.
Lục Kỳ mới ngất xỉu. Nếu họ qua đó, liệu họ đánh thức cô dậy ?
Cô định từ chối, nhưng khi thấy ánh sáng trong mắt Tần Xuyên, cô nỡ từ chối. Cô do dự một chút.
- Được !
Khi Tống Vũ Kiều Niên , ánh mắt cô tràn ngập vẻ tán thành. Theo bản năng, cô bảo vệ Lục Kỳ. Lục Kỳ cần nghỉ ngơi thật . Cô nhịn .
- Tần , thể bây giờ yếu. Anh nên nghỉ ngơi cho . Kỳ Kỳ canh chừng giường . Cô chịu nổi nữa nên về nghỉ ngơi. Để cô nghỉ ngơi thêm một lúc nữa!
Tần Xuyên định dậy, nhưng thấy lời Tống Vũ , tim như nhảy lên tận cổ họng. Anh Tống Vũ với vẻ sốt ruột.
- Cô canh chừng ?
Kiều Niên Tống Vũ. Tống Vũ dường như vẫn lo lắng cho Lục Kỳ. Cô .
- Trước đây, thương nặng vì cứu cô . Kỳ Kỳ luôn ơn và tự trách . Cô ở bên cạnh . Sau đó, cô ngất xỉu, em đưa cô về nghỉ ngơi.
Kiều Niên ngờ Tần Xuyên tỉnh ngay khi Kỳ Kỳ ngất .
Tần Xuyên đó, cúi đầu, trong đầu như hai kẻ hèn hạ đang tranh cãi.
Người nhỏ bên trái: Hãy đến thăm cô . Mình chỉ thể yên tâm khi tận mắt chứng kiến cô .
Người nhỏ bên : Mình thể đến thăm cô . Nếu đến, sẽ đánh thức cô dậy. Cô sẽ thể nghỉ ngơi . Điều đó cho sức khỏe của cô .