Nghe Kiều Sơn  , Tô Tuyết  khỏi mỉm . Hình như bà  quên hết đau đớn.
 .
Con trai cả của bà, Kiều Vũ, là đứa con  triển vọng nhất trong gia đình. Chỉ cần Kiều Vũ trở về nhà, Kiều Niên sẽ  thể   vẻ cao ngạo  nữa.
Tô Tuyết hôm nay  chịu khổ  tay Kiều Niên, mất hết cả phẩm giá.
Dù thế nào  nữa, bà cũng sẽ bắt Kiều Vũ bắt Kiều Niên  trả giá cho những gì cô   , ngàn  ngàn .
… Kiều Niên  ở ghế  xe. Cô liếc  Cố Châu đang  bên cạnh.
Thật lòng mà , cô  quen  Cố Châu đối xử  với  như . Sự  đổi  quá đột ngột.
Lúc , Cố Châu đang  khoanh chân. Mắt  nhắm nghiền, ngón tay mân mê chiếc nhẫn  ngón cái, như đang suy tư điều gì đó.
Tuy mắt Cố Châu nhắm nghiền, nhưng khí chất quanh   vẫn  hề suy yếu.
Khuôn mặt Cố Châu  như một kiệt tác. Đường nét  khuôn mặt  như  tạo nên từ thiên đường. Dù  từ góc độ nào,   cũng  thể rời mắt khỏi .
Kiều Niên  Cố Châu  chớp mắt, thoáng sững sờ.
Lông mày Cố Châu  nhíu . Lông mi  khẽ động,   mở to mắt.
- Sao em    chằm chằm như ? - Cố Châu  Kiều Niên, ánh mắt tối sầm .
Kiều Niên cứng đờ .
Cố Châu nhắm nghiền mắt suốt cả buổi. Sao   cô đang  ?
Kiều Niên ho khan một tiếng, cố gắng che giấu vẻ ngượng ngùng. Hai vành tai cô dần ửng hồng.
Cố Châu nhận  Kiều Niên đang ngượng ngùng. Anh  nhịn  .
- Bà Cố, em  cần  lén lút  trộm  như . Em là vợ hợp pháp của . Em  thể   bất cứ lúc nào em . Nếu , em  thể   cả ngày.
Kiều Niên khẽ mỉm  và .
- Hôm nay tâm trạng của   vẻ .
- Ừ. - Cố Châu đáp nhẹ.
Giờ đây, Cố Châu  còn vẻ thù địch lạnh lùng nữa. Thay  đó,  toát  một khí chất dịu dàng.
Kiều Niên nhớ  ban nãy Cố Châu  bảo vệ cô  mặt nhà họ Kiều như thế nào. Tim cô bắt đầu đập loạn xạ, và  hiểu  miệng cô  khô khốc.
- Cảm ơn  vì chuyện  . - Kiều Niên  với vẻ chân thành nhất.
Nghe thấy lời Kiều Niên, Cố Châu nhíu mày. Không hiểu ,   cảm thấy  bất mãn.
Ánh mắt Cố Châu dần trở nên lạnh lẽo. Anh  chằm chằm  Kiều Niên  chớp mắt, từng chữ đều rõ ràng.
- Bà Cố, em là vợ , là thiếu phu nhân của nhà họ Cố. Không cần  phân biệt rạch ròi như . Đừng cảm ơn  nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-141-xuong-xe.html.]
Kiều Niên vẫn luôn  Cố Châu giúp cô là vì tôn nghiêm của nhà họ Cố.  dù , cô vẫn   ơn Cố Châu. Bởi vì ngoài ông nội , Cố Châu là  đàn ông duy nhất từng bảo vệ cô.
Đôi mắt  của Kiều Niên như lấp lánh ánh . Cô  Cố Châu với vẻ chân thành.
-  hiểu, nhưng  vẫn  cảm ơn .
Tâm trạng  của Cố Châu lập tức biến mất. Toàn   toát  một luồng khí lạnh lẽo, giọng  cũng trở nên lạnh lẽo.
- Dừng xe .
Trần Thanh  quanh  cẩn thận .
- Trời  tối , chúng  vẫn còn cách thành phố khá xa. Nhỡ gặp  cướp thì ?
Sắc mặt Cố Châu trầm xuống. Đôi mắt  như hai vũng mực đen kịt,  một tia sáng.
- Dừng xe!
Trần Thanh cẩn thận ngẩng đầu. Qua gương chiếu hậu,  quan sát hai   ở ghế .
Cố Nhị thiếu gia,   thể dọa   đến mức run rẩy.
Cố Thiếu phu nhân,   thể đánh cho bất cứ ai một trận nhừ tử.
Quả nhiên, cả hai  đều  lo lắng về khả năng  cướp.
Trần Thanh do dự một chút. Cảm nhận  khí thế áp bức mà Cố Châu tỏa ,  lặng lẽ dừng xe bên đường.
- Xuống xe! - Giọng Cố Châu lạnh như băng.
Hai tay Trần Thanh đang nắm chặt vô lăng khẽ run lên.
Vừa  Cố Nhị thiếu gia chăm sóc phu nhân  chu đáo.
Lời Cố Châu   lẽ là đang  với .
- Vậy...   xuống xe  nhé? - Trần Thanh cẩn thận dò hỏi.
- Ngồi yên.
Kiều Niên  sững sờ. Cô    Cố Châu, thấy vẻ mặt  âm trầm.
Cố Châu  cô xuống xe ?
Cố Châu rõ ràng   tâm trạng  .
Sao tâm trạng    chuyển biến  nhanh như ?
- Em! Xuống xe! - Cố Châu    Kiều Niên, nheo mắt.
Trần Thanh   nên lời.
Kiều Niên cũng   nên lời.