Trong  cảnh như , việc điều tra vụ bắt cóc hơn hai mươi năm  của Nhị thiếu gia và Nhị thiếu phu nhân chắc chắn sẽ thuận tiện hơn nhiều.
Nghĩ đến đây, Trần Thanh sững sờ. Chẳng lẽ Nhị thiếu gia cố ý vạch trần thực lực của quân đội?
Từ  động chuyển sang chủ động. Hành động của Nhị thiếu gia thật sự  xuất sắc!
Trước đó, Trần Thanh  đổ mồ hôi hột vì Nhị thiếu gia. Anh thực sự lo lắng Tổng thống sẽ nổi cơn tam bành tấn công nhà họ Cố.
Liệu Nhị thiếu gia  thể   suy nghĩ của Tổng thống ?
Liệu Nhị thiếu gia  năng lực  suy nghĩ ?
Nghĩ đến đây, Trần Thanh  ngẩng đầu lên và bắt gặp ánh mắt của Cố Châu.
Trần Thanh giật thót tim. Anh vội vàng  thẳng dậy.
- Cậu đến đây chỉ để mơ mộng hão huyền thôi ? - Vừa , Cố Châu  kéo ghế , chậm rãi  xuống. Giọng   nhẹ, ẩn chứa một chút bất mãn.
Trần Thanh  gượng gạo .
- Không,    của Tổng thống đến tìm . Họ  phát hiện thư ký là  của Wright.
Cố Châu  nhướng mày, ánh mắt sắc bén. Anh lẩm bẩm.
- Mới phát hiện  thôi.
Trần Thanh tiếp tục.
- Vâng,    thư ký   đây  từng  chuyện gì trái với quy định. Hơn nữa,  nhiều việc của Tổng thống đều do thư ký của ngài  xử lý. Trước đây, Tổng thống  tin tưởng thư ký .
-  hiểu .
Trần Thanh mím môi, nghiêm nghị .
- Tổng thống  sai  cắt lưỡi thư ký . Ông  định trực tiếp đưa cho Wright, đồng thời cảnh cáo  .
- Chỉ cắt lưỡi   thôi thì  vui . – Cố Châu chậm rãi .
Một thoáng bối rối thoáng qua  mặt Trần Thanh. Anh hỏi thăm.
- Nhị thiếu gia,  thấy chúng  nên  gì?
Cố Châu nhẹ nhàng xoay xoay mặt dây chuyền  tay. Ánh mắt  sâu thẳm,  nhướn mày thản nhiên.
- Sao   biến lưỡi thư ký thành món ăn  đưa cho Wright? Wright ăn xong  thì  với  về món quà  nhé. Cậu thấy ?
Nghe thấy lời Cố Châu , cảnh tượng Wright ăn lưỡi thư ký lập tức hiện lên trong đầu Trần Thanh. Anh cảm thấy lưng  toát mồ hôi lạnh, da đầu tê dại. Anh  khỏi rùng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1472-qua-tang.html.]
Nếu Wright    ăn lưỡi thư ký, chắc  sẽ  chết.
Trần Thanh bình tĩnh .
- Ý kiến  đấy.  sẽ  ngay.
Sau khi Trần Thanh rời , Cố Châu  dậy  lên lầu.
Trong phòng bệnh  lầu.
Lina rửa mặt và  quần áo trong phòng bệnh  mới  ngoài. Cô  Kiều Niên đang  trong phòng bệnh, ánh mắt tràn đầy cảm kích.
Lina bước đến bên Kiều Niên, hai tay nắm lấy tay cô.
- Niên Niên, cảm ơn cô  nhiều vì hôm nay. Nếu   cô, chắc   c.h.ế.t mấy  !
Lúc cô  tấn công  núi, Kiều Niên  bảo vệ cô.
Sau khi cô  bắn, chính Kiều Niên là   rút mũi tên  giúp cô cầm máu.
Kiều Niên là   chữa khỏi độc cho cô.
Nhìn Lina như , Kiều Niên mím môi .
- Lina, cô đừng nhắc đến chuyện  núi nữa  ?   chán lắm .
Lina  sững sờ. Rồi cô  nhịn  .
Cô thật lòng  ơn Kiều Niên, nên  khi tỉnh , cô cứ liên tục cảm ơn.
Lúc  trúng độc, cô  bất tỉnh, nhưng cô vẫn  rõ từng lời Kiều Niên , nhất là khi Kiều Niên cho cô uống thuốc giải. Nếu    giường bệnh là Niên Niên, cô sẽ  đủ can đảm để cho cô  uống thuốc.
Cô là Thất Công chúa cao quý của một quốc gia châu Âu,   nhiều bạn bè, nhưng những  đó đều cố gắng kết giao với cô vì danh hiệu Thất Công chúa. Họ  thực sự  ở bên cô.
Vì ,  việc Kiều Niên  đều đáng khen ngợi. Cô chân thành đối xử với Kiều Niên như bạn  của .
 lúc ,  tiếng gõ cửa. Cửa  đẩy , vị Tổng thống bước , một tay đút túi quần.
- Bố.
Khi Lina  thấy Tổng thống, khuôn mặt cô rạng rỡ nụ . Cô buông tay Kiều Niên  và mỉm .
- Bố  chuyện với Cố  xong ?
Mái tóc mềm mại của Lina buông xuống vai, trông cô dịu dàng và ngoan ngoãn.
Tổng thống bước đến bên Lina,  nụ   môi cô. Ông nhớ  cảnh Lina   giường lúc nãy và thầm mừng thầm.
May mà hôm nay Lina   ngoài cùng Kiều Niên. Nếu    Kiều Niên,  lẽ ông  thực sự giao Lina cho Wright và nhờ  chăm sóc cô .