- Ừ,  ăn ngay đây. - Cố Châu    cầm đũa bắt đầu ăn.
Kiều Niên cũng  nghĩ ngợi nhiều. Ăn xong, thấy Cố Châu vẫn đang ăn. Cô buồn ngủ quá, bèn .
- Cứ ăn từ từ. Em  tắm .
Mặc dù tắm xong  ngủ ngay  , nhưng cô thực sự quá buồn ngủ. Hôm nay bận rộn lâu như ,   là bụi đất. Nếu  tắm rửa, cô sẽ  thể lên giường nghỉ ngơi .
Cố Châu gật đầu. Thấy Kiều Niên  lên lầu,  đặt đũa xuống, lấy điện thoại  nhắn tin cho Trần Thanh.
- Thế nào ?
Trần Thanh đáp  nhanh.
- Nhị thiếu gia,  việc đều thuận lợi.
Cố Châu bảo  hầu thu dọn đồ ăn  lên lầu. Anh  trong phòng ngủ chờ đợi. Khoảng mười phút trôi qua, Kiều Niên vẫn   khỏi phòng tắm.
Anh bước đến cửa phòng tắm và gõ cửa.
- Niên Nhi.
Tuy nhiên, trong phòng tắm vẫn   động tĩnh gì.
Cố Châu khẽ nhíu mày, ngập ngừng gọi.
- Niên Nhi?
Phòng tắm vẫn   tiếng trả lời.
Cố Châu đẩy cửa bước . Nước trong bồn tắm  tràn  ngoài, phủ kín sàn nhà.
Anh ngẩng đầu lên, thấy Kiều Niên  ngủ   trong bồn.
Cố Châu đau lòng  Kiều Niên. Anh bước tới bế cô  khỏi bồn tắm.
Nước   Kiều Niên thấm ướt quần áo . Chiếc áo sơ mi trắng bó sát  ngực, mơ hồ  thể thấy đường nét cơ bắp rắn chắc.
Anh lấy khăn tắm bên cạnh quấn Kiều Niên . Lau sạch sẽ cho cô,  đó bế cô lên giường. Anh đặt cô lên giường và giúp cô  một chiếc váy ngủ bằng lụa.
Sau khi Cố Châu tắm rửa xong,   phòng tắm. Vừa mới thu dọn đồ đạc xong,   thấy Kiều Niên ngủ say.
Anh đưa tay kéo Kiều Niên  lòng, cúi đầu hôn lên trán Kiều Niên, khẽ .
- Ngủ ngon.
Lông mi Kiều Niên khẽ rung. Cô mơ màng mở mắt.
Thấy Kiều Niên  tỉnh, Cố Châu khẽ nhíu mày.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1476-ngu.html.]
- Anh  phiền em ?
Kiều Niên vẫn còn mơ màng. Cô lắc đầu nhẹ.
- Không.
- Ngủ !
Cô chớp mắt, nhớ    ngủ quên trong bồn tắm. Cô  Cố Châu. Chẳng lẽ Cố Châu  bế cô  ngoài?
Kiều Niên lo lắng  bụng Cố Châu, nhíu mày. Trước đó, ở công viên giải trí MY, bụng Cố Châu  thương. Trong  cảnh như ,   thể tùy tiện dùng sức.
Nghĩ , Kiều Niên đưa tay cởi cúc áo ngủ của Cố Châu.
Cố Châu nhận  chiêu trò của Kiều Niên. Anh đưa tay ấn tay Kiều Niên xuống, nhỏ giọng .
- Vết thương của    . Đừng lo lắng.
Đôi mắt xinh  như hồ ly của Kiều Niên tràn ngập vẻ lo lắng. Cô  Cố Châu  chớp mắt, như  kiểm tra .
- Anh thực sự  ! - Cố Châu  chắc chắn.
Kiều Niên   gì, chỉ  Cố Châu.
Bất lực, Cố Châu đành buông tay để Kiều Niên kiểm tra.
Kiều Niên cẩn thận kiểm tra vết thương của Cố Châu. Hai phần ba vết thương  lành, phần còn   đóng vảy.
Lúc  Kiều Niên mới thở phào nhẹ nhõm. Cô  nhịn  .
- Anh vẫn  khỏi hẳn . Nếu vết thương của   hở ,  sẽ  chịu đựng thêm bao nhiêu nữa! Sau    phép  loạn nữa. Không  dùng mạng sống của  để đùa giỡn. Anh, ừm...
Trước khi Kiều Niên  hết câu, khuôn mặt Cố Châu càng lúc càng lớn.
Không chút do dự, Cố Châu che miệng Kiều Niên . Một lúc lâu , khi Kiều Niên gần như sắp tắt thở,  mới buông cô .
Mặt Kiều Niên đỏ bừng, đôi mắt như  một lớp sương mù bao phủ.
Nhìn Kiều Niên như , Cố Châu cảm thấy cô giống như một đóa hồng mỏng manh. Ánh mắt  tối , trầm giọng .
- Nếu em  ngủ ,   cùng em tập vài bài thể dục  giường. Nghe  tập thể dục  khi  ngủ  thể cải thiện chất lượng giấc ngủ.
Kiều Niên im lặng.
Kiều Niên khó chịu   ,  lưng về phía Cố Châu. Cô vội vàng .
- Ngủ ngon.
Một thoáng mỉm  thoáng qua trong mắt Cố Châu. Dù Kiều Niên  ,  cũng  . Cô   một ngày dài , nên nghỉ ngơi cho khỏe.