Nghe Kiều Niên  , Kiều Hân  cô với vẻ khó tin. Giọng cô run run.
- Chị... chị  lợi dụng em ?
-  chẳng  gì cả. Cô tự chuốc lấy sự lợi dụng của ! - Kiều Niên nhẹ nhàng vuốt ve đầu Lan, giọng  lạnh lùng.
- Chị,  lẽ   hiểu lầm...
- Hiểu lầm? - Kiều Niên  lạnh, ánh mắt hiện lên vẻ chán ghét.
- Muốn gả  nhà giàu thì  trả giá. Chỉ là   cô  chịu nổi !
Nói xong, Kiều Niên rời , mang theo Lan.
Ánh mắt Kiều Hân rơi  bộ quần áo tinh xảo của Kiều Niên, và chiếc kẹp tóc nạm kim cương  tóc Kiều Niên.
Sự ghen tị trong mắt Kiều Hân  thể rõ ràng hơn.
Tất cả những thứ  vốn dĩ thuộc về cô. Kiều Niên cướp hết  thứ của cô!
 câu  cuối cùng của Kiều Niên cứ ám ảnh cô như một cơn ác mộng, văng vẳng bên tai.
Kiều Hân bắt đầu toát mồ hôi, những giọt mồ hôi lạnh nhỏ xuống sàn.
Từ khi nào Kiều Niên  trở nên lợi hại như ?
Sao cô  dám toan tính hãm hại cô!
Tâm trí Kiều Hân rối bời, cô  theo quản gia  phòng khách.
Khi quản gia Triệu bước  khỏi nhà, bà  thấy tiếng  hầu xì xào bàn tán từ xa.
- Kiều Niên  đơn giản như vẻ bề ngoài. Cô  bắt nạt em gái đến phát !
- Cô  chắc chắn  đơn giản như vẻ bề ngoài. Nghe  Tam tiểu thư nhà họ Kiều sẽ gả  nhà họ Cố, nhưng Kiều Niên  cướp mất hôn ước của Tam tiểu thư nhà họ Kiều. Không còn nghi ngờ gì nữa, cô   hề đơn giản chút nào!
- Cô  vắt óc suy nghĩ cách phản bội  , chỉ để  gả  một gia đình giàu . Làm  thì   mà còn lương thiện !
Quản gia Triệu cau mày. Bà quát.
- Các    nhảm nhí! Các    kể  hết cho Nhị thiếu gia  ?
Đám  hầu sợ hãi lập tức tản . Họ  dám đối đầu trực diện với Nhị thiếu gia.
Anh  hung dữ quá!
Sau khi khiển trách đám  hầu, Triệu quản gia   bỏ .
Lúc ,  tầng cao nhất của khách sạn nhà họ Cố… Bà Cố  thẫn thờ  ghế.
Đeo kính, bà   bức ảnh  điện thoại. Môi bà cong lên.
- Phu nhân, cô Triệu đến ! - Một  hầu bước  phòng, cung kính .
- Mời cô  , nhanh lên! - Bà Cố mỉm  , ánh mắt  rời khỏi màn hình điện thoại.
Nghe thấy tiếng bước chân, bà ngẩng đầu lên, vội vàng gọi Triệu Thiến .
- Thiến Thiến,  kìa! Đây là chị dâu thứ hai của cháu!
Ánh mắt Triệu Thiến thoáng hiện vẻ kinh ngạc, nhưng  biểu lộ  ngoài. Thay  đó, cô mỉm   xuống bên cạnh bà Cố.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-15-loi-dung.html.]
Liếc  ảnh Kiều Niên  màn hình điện thoại của bà Cố, cô vui vẻ .
- Bà ơi, cháu  từng gặp chị dâu thứ hai . Chị   xinh !
- Quả nhiên! Cả đời bà  từng thấy một cô gái trẻ nào xinh  như .
Ánh mắt của bà Cố ánh lên vẻ ,  mặt bà cũng  nhiều nếp nhăn hơn bình thường.
- Nói cho cháu , lúc đầu  thấy con bé, bà cứ tưởng con bé là thiên thần.
Thiên thần ?
Người phụ nữ đó   thể là thiên thần ?
Người phụ nữ đó rõ ràng là một ác quỷ, một con quỷ dữ.
Tuy nhiên, Triệu Thiến    những suy nghĩ . Thay  đó, cô mỉm  và gật đầu đồng ý.
Sau một hồi do dự, cô .
-  cháu     gả cho  Cố Châu thực  là con gái thứ ba của nhà họ Kiều. Chị dâu thứ hai chính là   cướp mất cuộc hôn nhân  của Tam tiểu thư nhà họ Kiều!
Triệu Thiến chỉ  bà ghét bỏ  phụ nữ đó!
Khi bà Cố  thấy lời Triệu Thiến , vẻ mặt bà hiện lên vẻ khó tin.
Triệu Thiến thầm nghĩ: “Xem  bà sẽ  còn thích  phụ nữ đó nữa !”
Ngay khi Triệu Thiến đang tự mãn, bà Cố tiếp tục .
- Trời ơi! Điều  rõ ràng  nghĩa là chúng là một cặp trời sinh. Ngay từ đầu con bé   định sẵn là sẽ gả cho Cố Châu !
Triệu Thiến suýt nữa thì nôn  máu. Kinh ngạc, cô  về phía bà Cố, cổ họng  nghẹn .
Chưa kịp  hết câu, bà Cố   tiếp.
- Từ nay trở , Niên Niên sẽ là chủ gia đình. Sau  cháu kết hôn, con bé cũng sẽ hỗ trợ cháu. Cháu  đối xử  với con bé!
Lòng Triệu Thiến chùng xuống. Cô khẽ nhíu mày.
Nghe bà Cố  , cuối cùng cô cũng hiểu  rằng bà  khẳng định vị trí của Kiều Niên trong nhà họ Cố.
Nếu   địa vị trong nhà chồng  , cô  dựa  Kiều Niên.
- Bà ơi, cháu   kết hôn. Cháu  ở bên bà cả đời! - Triệu Thiến trìu mến nắm lấy cánh tay bà Cố.
Cô  với vẻ nịnh nọt.
- Cháu sẽ chăm sóc bà thật .
Bà Cố  Triệu Thiến với ánh mắt đầy ẩn ý. Với một nụ   hề chạm đến đáy mắt, bà .
- Đàn ông trưởng thành nên tìm vợ, phụ nữ trưởng thành nên tìm chồng. Đừng  nhảm nữa. Đi , bà  cháu đang bận!
Triệu Thiến nhận  bà nội Cố đang  lệnh cho  rời .
Sau một hồi do dự, cô  dậy và bước  ngoài với vẻ miễn cưỡng.
Dì Lý  cạnh bà Cố, nhíu mày  Triệu Thiến rời . Bà im lặng đặt tách  lên bàn bà Cố.
- Con bé vẫn  từ bỏ Cố Châu! - Bà Cố thở dài bất lực .