Tất cả sự căm hận của Annie đều hướng về phía tổng thống. Cô hét lên.
- Cháu  cho chú , chú nhất định sẽ hối hận!
Annie chửi thề ầm ĩ suốt dọc đường cho đến khi  đuổi  khỏi cung điện. Trong cơn thịnh nộ, cô lái xe về phía lâu đài.
...
Tổng thống bất an  Kiều Niên,   cỏ Thu Rơi trong tay Kiều Niên. Trông ông như   gì đó nhưng  do dự.
Kiều Niên dường như hiểu  suy nghĩ của tổng thống. Cô mỉm  .
- Tổng thống, đừng lo lắng.  sẽ   ngài thất vọng.
Tổng thống  xong lời Kiều Niên, ngẩng đầu lên  cô, bắt gặp ánh mắt dịu dàng . Cuối cùng, ông quyết định gật đầu.
- Vất vả cho cô .
Kiều Niên mỉm  lắc đầu.
- Tổng thống, ngài quá khách khí .
Lúc , một  hầu chạy đến. Cô bước đến bên cạnh Tổng thống, cung kính báo cáo.
- Tổng thống, phu nhân  dậy ,  gặp ngài.
Ánh mắt Tổng thống sáng lên. Ông vội vàng .
- Được.
Tổng thống  theo  hầu về phía nhà Tổng thống. Đi  hai bước, dường như nghĩ  điều gì đó, ông  sang  Kiều Niên,   Lina.
- Lina, giúp bố chăm sóc ông bà Cố thật . Con  đối xử  với họ.
- Bố, đừng lo! - Lina mỉm  ngọt ngào.
Tổng thống gật đầu với Cố Châu và Kiều Niên  vội vã rời .
Kiều Niên  về hướng Tổng thống  rời , thở dài tiếc nuối.
Giá như hôm nay   thấy mặt Tổng thống phu nhân. Cô cũng  thể xác nhận  Tổng thống phu nhân   là con gái của giáo sư Thẩm  .
Chuyện  thường   trì hoãn.
Nghĩ , Kiều Niên thu hồi ánh mắt.
Lina trầm ngâm  Cố Châu. Cô   kẻ ngốc. Cô  thể nhận  Annie  tất cả những điều đó vì Cố Châu.
Annie chắc hẳn  thích Cố Châu.
Những gì cô   , Kiều Niên cũng nên  . Thấy Cố Châu  tới, Lina mỉm  với Kiều Niên, nhỏ giọng .
- Niên Niên,   . Hai  cứ từ từ giải quyết chuyện gia đình nhé!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1502-gian-du.html.]
Ngay khi Kiều Niên định từ chối, Lina  chạy mất.
Lúc , Cố Châu    mặt Kiều Niên.
Cố Châu đưa tay đón lấy Cỏ Thu Rơi từ tay Kiều Niên,  để cô  chịu khổ.
Kiều Niên lấy khăn giấy lau tay. Lúc  cô mới ngước  Cố Châu.
Dưới ánh nắng, làn da của Cố Châu trắng mịn gần như trong suốt. Khuôn mặt   đến nghẹt thở từ  góc độ.
Cố Châu cúi đầu hôn lên trán Kiều Niên, mỉm  dịu dàng hỏi.
- Sao em    như ?
- Em đột nhiên hiểu  vì  nhà vua  lên triều sớm. - Kiều Niên  ranh mãnh,  tiếp.
- Trước nhan sắc, em nghĩ  ai  thể kiềm chế  bản .
Giọng  của cô dịu dàng trong trẻo, cực kỳ êm tai.
Nụ  trong mắt Cố Châu khẽ hiện lên,   Kiều Niên  chớp mắt.
- Còn em thì ?
- Chuyện ... - Kiều Niên bĩu môi vẻ bất mãn. Hai tay chắp  lưng,  sang một bên.
- Em rõ ràng đang  về .
- Vậy em  thích ? - Cố Châu  thẳng  vấn đề.
Kiều Niên  giọng  trầm khàn của . Giọng  khàn khàn, trầm ấm như từ trường, như tiếng nhạc  chơi bởi một nhạc cụ thượng hạng.
Anh  trai, giọng    êm tai. Chẳng trách công chúa Annie,   rơi xuống nước,   màng đến hình tượng và vết thương  tay. Cô  tiến  gần Cố Châu như một con đàn bà đanh đá.
Ánh mắt Kiều Niên đảo quanh, cuối cùng dừng   mặt Cố Châu. Cô khẽ nhướn mày .
- Anh  là của em ,  còn hỏi những câu trẻ con như ?
Môi mỏng của Cố Châu  cong lên. Hiếm khi thấy một Kiều Niên thanh tú như .
Kiều Niên  khỏi lẩm bẩm.
- Giá mà em  thể giấu  .
- Được, em  giấu  thế nào cũng . - Cố Châu nhẹ nhàng .
Kiều Niên  nhịn   thành tiếng. Lúm đồng tiền  mặt cô hiện lên mờ mờ.
- Được, để em suy nghĩ xem nên giấu  bao lâu.
- Em cũng  trả ơn chứ? - Vừa , ánh mắt Cố Châu  dần tối . Ánh mắt  dừng   mặt Kiều Niên.
- Sao em  hiến  cho ?