Lời của Lâm Đào phần khó , nhưng Tưởng Nguyệt dường như hề tức giận. Cô mỉm .
- Lâm tiểu thư, cô hiểu lầm .
Lâm Đào thèm để ý đến Tưởng Nguyệt.
Sao cô tranh cãi với một con thú chứ?
Lúc , Triệu Thiến dẫn hai hầu , .
- Chị Tưởng, chị Kiều, bà nội bảo em gửi váy qua.
Ánh mắt Tưởng Nguyệt lóe lên tia sáng.
Váy bà nội may cho cô gửi qua. Chỉ cần cô mặc váy , cô sẽ thể khiến kinh ngạc với nhan sắc của .
Lúc , kéo Cố Châu , bàn chuyện hợp tác.
Triệu Thiến liếc hai hầu đang cầm hộp. Cô chỉ tay về bên trái, cung kính .
- Váy là bà nội tự may đấy.
Nghe Triệu Thiến , đều ngoái cổ chiếc hộp bên trái. chiếc hộp mờ đục, thể thấy chiếc váy bên trong.
Bà Cố là một nhà thiết kế thời trang lừng danh thế giới. Nếu tận mắt thấy chiếc váy do bà Cố thiết kế, chắc chắn họ sẽ thể khoe khoang.
Khi Kiều Niên thấy Triệu Thiến , cô theo bản năng với lấy chiếc hộp bên trái.
thật bất ngờ, Tưởng Nguyệt tới nhặt nó lên.
Tưởng Nguyệt vui vẻ chiếc hộp. Với nụ môi, cô chằm chằm Triệu Thiến.
- Thiến Thiến, khi về, em giúp chị cảm ơn bà nội nhé.
Một thoáng do dự hiện lên trong mắt Triệu Thiến. Lúc cô mới .
- Chị Tưởng Nguyệt, bà nội chuẩn chiếc váy cho chị Kiều.
Tưởng Nguyệt để tâm đến lời Triệu Thiến . Cô mỉm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-152-trom-vay.html.]
- Thiến Thiến, đừng đùa giỡn lúc .
Nói xong, ánh mắt cô dừng mặt Kiều Niên. Cô chỉ chiếc hộp còn , .
- Chị Niên Niên, đây là váy hội mà bà nội chuẩn cho chị. Nhìn qua lớp giấy gói bên ngoài, em nghĩ đây là váy hội phiên bản giới hạn do ông S thiết kế. Nghe giá trị lên đến mấy chục triệu. Chị cầm lấy mà mặc .
Kiều Niên thấy giọng điệu của Tưởng Nguyệt chút gì đó từ bi. Ánh mắt cô dừng chiếc hộp trong tay Tưởng Nguyệt, cô nhướn mày.
- Cô chắc đây là váy hội của cô chứ?
- Tất nhiên . - Tưởng Nguyệt nở một nụ dịu dàng, Kiều Niên với vẻ đắc thắng.
- Chị Niên Niên, chị . Mỗi em tham gia sự kiện, em đều mặc một chiếc váy hội do bà nội may cho. Tất cả váy hội mà bà nội may cho em đều chật kín cả một căn phòng.
Nghe thấy lời Tưởng Nguyệt , đều há hốc mồm.
Không ai cũng đủ tư cách mặc váy do Cố lão phu nhân thiết kế.
Lúc , Lâm Đào bên cạnh cũng đang Tưởng Nguyệt với ánh mắt ghen tị. Trước đây, cô luôn mặc váy do Cố lão phu nhân thiết kế, nhưng bà nghỉ hưu, hiếm khi may váy nữa.
Tưởng Nguyệt cảm nhận ánh mắt ghen tị đang , lòng tự tôn của cô lên đến đỉnh điểm. Cô Kiều Niên đang chăm chú chiếc hộp tay, nửa đùa nửa thật hỏi.
- Chị Niên Niên, chị nghĩ bà nội may váy cho chị ?
Vừa dứt lời, xung quanh liền xì xào bàn tán. Ai nấy đều Kiều Niên với ánh mắt khinh thường.
Lưu Vũ vốn dĩ ưa Kiều Niên. Sắc mặt cô lập tức trở nên lạnh lẽo, mắng.
- Kiều Niên, cô quá trơ tráo . Cô ăn bám nhà họ Cố, giờ còn cướp đồ của họ nữa. Sao cô trơ tráo như ? Cô phận ?
- Chính xác. Bà Cố cho cô mặt mũi khi cho phép cô ở nhà họ Cố . Vậy mà cô mặc váy do bà Cố may.
- Con gái thời nay mặt dày hơn cả tường thành. Cô cướp mất vị trí phát biểu đầu tiên, giờ còn cướp luôn cả váy của bà nội khác nữa chứ!
Thấy đều về phía Tưởng Nguyệt, Lưu Vũ cảm thấy an tâm hơn nhiều.
Tưởng Nguyệt mỉm dịu dàng .
- Mọi đừng hiểu lầm. Chị Niên Niên và chỉ đùa thôi. Đừng để bụng.