Mặt Tưởng Nguyệt đỏ bừng vì  hổ. Cô  đó ngượng ngùng,  ánh mắt đầy dục vọng của đám đàn ông  sân khấu. Từng giọt nước mắt lăn dài  má cô.
Giờ đây, Tưởng Nguyệt trông thật đáng thương và   bất lực.
Thấy Tưởng Nguyệt như , sắc mặt của Cố lão phu nhân càng tái nhợt hơn. Bà đau lòng  Tưởng Nguyệt,  thể run lên bần bật.
Kiều Niên,  vẫn luôn đỡ bà Cố, tự nhiên nhận  bà Cố đang run rẩy.
Mắt cô tối sầm .
Nếu bà Cố  ở đây, cô cũng chẳng buồn quan tâm đến Tưởng Nguyệt. Tuy nhiên, Tưởng Nguyệt  bà Cố nuôi dưỡng, và bà Cố vẫn yêu thương Tưởng Nguyệt.
Hơn nữa, Tưởng Nguyệt giờ  mang họ Cố... Giờ thì bà Cố và Tưởng Nguyệt  cùng hội cùng thuyền . Nếu một bên  mất mặt, bên  cũng sẽ  sỉ nhục.
Kiều Niên lo lắng bệnh tình của bà Cố sẽ trở nặng vì sự lo lắng của bà.
Ánh mắt cô rơi xuống tấm vải đỏ  bàn bên cạnh. Cô bước tới, kéo tấm vải xuống đất, khiến những tấm biển  đó rơi xuống đất.
Kiều Niên bước đến gần Tưởng Nguyệt, phủ tấm vải đỏ lên  cô.
Cơ thể đang run rẩy của Tưởng Nguyệt đột nhiên cứng đờ. Cô  Kiều Niên với vẻ khó tin.
Kiều Niên trông vô cùng thanh lịch trong bộ váy đen, nhưng còn cô thì ?
Váy của cô   rách toạc, cô chỉ  thể kéo tấm khăn trải bàn đỏ sát   hơn.
Tưởng Nguyệt  thể cảm nhận rõ ràng sự lạnh lẽo tỏa  từ Kiều Niên. Ngay cả khi  nghĩ đến tất cả những kết quả  thể xảy , cô vẫn  thể ngờ rằng Kiều Niên  là  bảo vệ cô  thời khắc then chốt .
Thực ,  chỉ riêng Tưởng Nguyệt  sốc.
Những  khác cũng sửng sốt.
-  mù ? Tưởng Nguyệt trộm váy của giáo sư Kiều,  mà giáo sư Kiều vẫn giúp cô ?
- Giáo sư Kiều thật sự  giỏi!
- Giáo sư Kiều quả là   xa trông rộng. Cô  chắc chắn là một  xuất chúng. Người xuất chúng thì lúc nào cũng xuất chúng, bất kể ở thời điểm nào!
Thấy Tưởng Nguyệt vẫn  im bất động, Kiều Niên  nhíu mày, lạnh lùng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-167-bi-lam-nhuc.html.]
- Cô định  tiếp ?
Tưởng Nguyệt lấy  tinh thần.
- Mau  đồ . Nếu bà nội lên cơn đau tim vì cô,  sẽ  tha cho cô . - Kiều Niên nheo mắt lạnh lùng .
Nghe thấy lời Kiều Niên, Tưởng Nguyệt chậm rãi  đầu  bà Cố, từng chút một. Ánh mắt cuối cùng cũng dừng   mặt bà Cố.
Cô thấy bà nội đang   với vẻ lo lắng.
- Bà ơi… Bà ơi. - Tưởng Nguyệt khẽ gọi.
Ban nãy, cô cứ nghĩ bà chỉ khăng khăng bắt cô cởi váy vì nó là của Kiều Niên. Giờ thì, hình như cô  hiểu lầm ý của bà . Bà chỉ lo váy sẽ rách và  hỏng hình tượng của cô.
Tưởng Nguyệt  hổ cúi đầu, ngượng ngùng bước về phía phòng  đồ,  dám  khán giả thêm  nào nữa.
Đến phòng  đồ, Tưởng Nguyệt run rẩy khóa cửa . Toàn bộ sức lực trong  cô dường như  cạn kiệt.
Dựa  cửa, cô trượt chân ngã xuống đất.
Sau một  thời gian  xác định, Tưởng Nguyệt mới tỉnh táo . Cô  dậy khỏi mặt đất và  đến  gương phòng thử đồ.
Cả đời cô vẫn ngẩng cao đầu. Cô là thần tượng của  bao  trong giới thượng lưu, là nữ thần   bao thiếu gia ngưỡng mộ.
 tất cả   hủy hoại.
Làm   thể như  ?
Tại   phận  nghiệt ngã với cô như ?
Cô  chờ đợi bao nhiêu năm chỉ để    bục phát biểu. Cô  chuẩn   nhiều, nhưng  ngờ  chuyện  kết thúc một cách bi thảm như .
Điều cô  ngờ nhất chính là Kiều Niên sẽ bước  cứu cô ngay lúc .
Tuy cô  rõ Kiều Niên cứu cô chỉ vì bà nội, nhưng sự thật vẫn là Kiều Niên  cứu cô. Nếu   Kiều Niên, tình hình hiện tại của cô  lẽ còn tệ hơn.
Hôm nay cô còn cố tình trêu Kiều Niên, giật lấy váy của cô .
Cô   quá xa .
Nghĩ đến vẻ mặt thất vọng của bà nội lúc nãy, Tưởng Nguyệt thấy đau lòng. Chắc hẳn bà nội   thất vọng về cô.