- Vậy tối nay nghỉ ngơi cho khỏe. - Suy nghĩ của Kiều Niên  đơn giản. Đã đến đây  thì cứ tùy tiện . Họ  mang theo quần áo  ở bệnh viện.
- Em bận cả đêm . Em khá mệt.
- Ừ,  nghĩ ngày mai Mark sẽ cho  về. - Cố Châu nghiêm mặt . Anh và Kiều Niên chỉ hỏi Wright vài câu,  báo động cho ai khác. Họ cũng   camera ghi hình.
Kiều Niên đang định mặc quần áo  tắm thì điện thoại reo. Âm thanh sắc bén của chuông điện thoại vang vọng khắp phòng bệnh.
Kiều Niên dừng , đồng tử giãn   ngừng.
Đây là tiếng mã hacker mà cô  đặc biệt cài đặt để nhận tin nhắn.
Đồng tử cô giãn   ngừng.
Là Đại sư !
Cố Châu nhận thấy sự  đổi trong ánh mắt của Kiều Niên. Anh thấy Kiều Niên vội vàng lấy điện thoại . Đôi mắt cô sáng lấp lánh, như chứa cả dải Ngân Hà.
Cố Châu  xuống bên cạnh Kiều Niên, khẽ hôn lên trán cô. Lúc   mới nhỏ giọng hỏi.
- Sao ? Ai  em vui thế?
Kiều Niên  sang  Cố Châu, khóe môi cong lên. Cô    nhận  sự ghen tuông trong lời  của Cố Châu. Cô vui vẻ .
- Là Đại sư . Nói cho  , Đại sư  thật sự  c.h.ế.t. Anh   nhắn tin cho em nữa . Thật  quá!
Cô nhớ  lúc đó, Đại sư   thương do súng. Lúc đó, cô  liên lạc với Đại sư  nhưng  .
Phải  rằng chính cô là   b.ắ.n  chân Đại sư .
Nếu   đó là Đại sư , cô    hại .
Kiều Niên đưa tay lau nước mắt. Trước đó, cô  nhận  tin tức gì từ Đại sư  nên vẫn còn lo lắng. Giờ thì cuối cùng cũng thấy nhẹ nhõm.
Cố Châu  Kiều Niên, nhẹ nhàng xoa đầu cô.
- Cuối cùng cũng yên tâm .
Nước mắt lưng tròng, Kiều Niên nghiêm túc gật đầu.
- Vậy thì  máy nhanh lên! - Cố Châu nhắc nhở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1712-phan-khich.html.]
Kiều Niên mỉm  gật đầu. Chỉ cần  thấy  điện thoại của Đại sư  là cô  phấn khích đến mức quên cả  máy.
Ngay khi cuộc gọi  kết nối, Kiều Niên vội vàng gọi.
- Đại sư !
- Niên Nhi.
Giọng  dịu dàng và  khàn khàn của Trường Phong vang lên trong điện thoại. Giọng  vẫn như , luôn mang theo sự an ủi.
- Đại sư , vết thương của   khỏi ? Bây giờ  thấy thế nào? - Kiều Niên sốt ruột hỏi. Nói xong, nước mắt cô trào .
Trường Phong và Kiều Niên  ở bên  nhiều năm. Anh  thể cảm nhận  cảm xúc của cô qua giọng , nên giọng  càng dịu dàng hơn.
- Anh  khỏi thương từ lâu . Đừng lo lắng. Trước đây chúng    thời gian liên lạc với hai , chủ yếu là vì  của Thôi Hoài vẫn luôn theo dõi chúng . Chúng  cũng  lấy  lòng tin của họ.
Kiều Niên thở phào nhẹ nhõm. Đại sư   , nên hai  nên bàn bạc những vấn đề còn . Vì , cô hỏi.
- Vâng,  và Trần   lấy  lòng tin của ông   ?
- Tốt hơn  nhiều .
Trường Phong   là Thôi Hoài vẫn còn nghi ngờ họ, nhưng ông   bớt cảnh giác hơn . Tuy nhiên, họ  thể lơ là cảnh giác.
Kiều Niên lập tức hiểu ý của Đại sư . May mắn , Đại sư  và  Cả của Cố Châu  đủ kiên nhẫn và cẩn thận để lấy  lòng tin của Thôi Hoài.
- Đại sư ,  là... - Kiều Niên hiểu rằng Đại sư  chắc hẳn  điều gì đó   với họ.
Trường Phong .
- Lần   gọi em là vì   thu thập  một  thông tin hữu ích. Anh    với em, nhưng để chia sẻ thêm thông tin, chúng  chỉ  thể gặp mặt  khi ông Trần đến.
Kiều Niên  sang Cố Châu bên cạnh, thấy ánh mắt  tràn đầy mong đợi. Cô vội vàng đáp.
- Vâng, em hiểu . Đại sư , chuyện là như . Gần đây chúng em cũng tìm   nhiều thông tin.
- Hử?
- Hình như Thôi Hoài đang  việc cho Bá tước Mark của Châu Âu.
Kiều Niên  xong, cô  thấy Trường Phong trầm giọng .
- Lúc đó, chuyện xảy  quá đột ngột. Anh và ông Trần lợi dụng cái c.h.ế.t của Cố Vũ để trở thành thuộc hạ của Thôi Hoài. Cũng là để điều tra những kẻ  tấn công nhà họ Cố và nhà họ Lục.