Nghe Kiều Niên  , ông cụ Tần  híp mắt, vui vẻ .
- Đứa nhỏ  cuối cùng cũng lớn .
Với ông cụ Tần, nếu các cháu học  cách chăm sóc Niên Niên và cưng chiều cô thì chúng  lớn .
Cố Châu  cách đó  xa. Thấy Kiều Niên  nũng  mặt ông cụ Tần, ánh mắt  càng lúc càng sáng, tâm trạng cũng  hơn.
Quả thật, hồi đó  trai   Tần lão gia chữa bệnh cho .
 lúc đó,  chuyện xảy  quá đột ngột. Anh trai , Trường Phong, và Tần lão gia đến MY và giấu  phận ở đây.
Thấy Kiều Niên ôm chặt lấy sư phụ, Trường Phong nhẹ nhàng nhắc nhở.
- Ngồi xuống  chuyện từ từ thôi.
Dù  tối nay họ cũng  thể  chuyện tử tế. Sư phụ  già ,  lâu cũng   cho lưng.
Nghe thấy lời Trường Phong, Kiều Niên mới  hồn. Cô vội vàng buông ông cụ Tần , dìu ông đến ghế sofa.
- Ông ơi, cháu  cho ông , cháu  mới nhận     con nhà họ Kiều. Cháu còn tìm  cha  ruột nữa. Cháu  bốn  trai, ba đứa con và một  chồng.
Nói xong, ánh mắt cô dừng   khuôn mặt Cố Châu cách đó  xa. Rồi cô thu ánh mắt ,  ông cụ Tần.
- Có  nhiều  yêu thương cháu. Giờ cháu thấy  vui.
Mắt cô  đỏ hoe. Cô nắm c.h.ặ.t t.a.y ông cụ Tần, nghiêm túc .
- Cháu  mong ông về An Thành để cháu giới thiệu ông với  .
Kiều Niên chỉ  rằng  vui. Còn những chuyện  vui đó, cô    , cũng   ông cụ lo lắng cho .
Ông cụ Tần  Kiều Niên bằng ánh mắt dịu dàng trìu mến. Ông vẫn còn nhớ  đầu tiên  thấy Kiều Niên. Lúc đó, Kiều Niên mặc quần áo mỏng manh,  xổm một  ngoài trời giặt quần áo, trông thật tội nghiệp.
Trời đang mùa đông, cô  mặc  ít. Việc cô   ốm vì lạnh  là một điều đáng mừng .
Ông vẫn nhớ gia đình đó  đối xử với Kiều Niên như ma cà rồng. Họ khao khát vắt kiệt từng chút một giá trị của Niên Niên.
Ông  thể chịu đựng  nữa, nên  nhận Niên Niên  cháu nuôi.
Tuy Niên Niên   cháu ruột của ông, nhưng trong lòng ông, Niên Niên cũng chẳng khác gì cháu ruột.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1727-gioi-thieu.html.]
Trước đây, ông lo lắng Niên Niên gặp khó khăn. Giờ  thấy vẻ mặt vui vẻ của Niên Niên, ông mới thấy yên tâm.
- Cháu sống  là ông yên tâm . – Ông cụ Tần nhẹ nhàng nắm tay Kiều Niên, vẻ mặt trìu mến.
- Ông ơi, ông ở đây thế nào ? - Kiều Niên lo lắng  ông cụ Tần.
Đây là MY,   Quốc gia Z. Thói quen sinh hoạt của họ   khác biệt. Có lẽ ông nội Tần  quen với lối sống ở đây.
Ông nội Tần mỉm  trìu mến. Ngay từ đầu ông    là  theo đuổi cuộc sống xa hoa. Ông chỉ hy vọng những  ông yêu thương nhất  thể sống .
Đặc biệt là Niên Niên.
Điều ông lo lắng nhất là Niên Niên. Niên Niên  sống một cuộc sống vất vả từ nhỏ. Ông chỉ hy vọng Niên Niên  thể sống hạnh phúc như một cô công chúa nhỏ.
Mắt Kiều Niên  khỏi đỏ lên. Cô sụt sịt.
Cố Châu  hai  đoàn tụ  bước  ngoài.
Anh đang định mở cửa rời  thì Trường Phong đột nhiên xuất hiện  mặt.
Một thoáng ngạc nhiên hiện lên  khuôn mặt Cố Châu.
Trường Phong mỉm  hỏi.
- Cậu   ?
Cố Châu bình tĩnh .
-  sẽ rời khỏi nơi  để  đuổi kịp.
Trường Phong  Cố Châu  , đại khái đoán  Cố Châu  rời khỏi chỗ  để hai   thời gian trò chuyện. Dù  thì Cố Châu cũng chỉ là  thừa ở đây thôi.
- Nhị thiếu gia, đây là  đầu tiên  gặp ông nội đúng ? Theo lễ nghi,  nên chào hỏi ông  chứ. - Trường Phong mỉm  .
Thật ,   Cố Châu   chào hỏi, mà là thời gian gấp gáp. Anh cảm thấy sư đồ nhất định   nhiều chuyện  . Anh ở đây  chút thừa thãi.
Cố Châu vô thức  về phía Tần lão gia cách đó  xa, thấy ông đang nghiêm nghị  .
Cố Châu im lặng.
Kiều Niên  để ý đến ánh mắt sắc bén của ông nội Tần. Cô mỉm  bước đến bên Cố Châu, nhẹ nhàng .
- A Châu, để em giới thiệu ông nội em với .