Gương mặt ông  đầy nếp nhăn. Những nếp nhăn đó như dấu vết thời gian để   khuôn mặt. Thật kinh hoàng. Tóc ông   bạc, trông ông  già hơn tuổi thật  nhiều.
Trần Thuyên dừng . Ban đầu, ông chỉ  dùng câu chuyện đáng thương của Thôi lão tướng quân để ép Thôi Hoài thừa nhận  phận thật sự của . Không ngờ Thôi Hoài  cởi bỏ lớp ngụy trang, để lộ mặt thật.
Cứ như thể ông là một con tin  bọn bắt cóc bắt cóc . Nếu   thấy mặt thật của bọn bắt cóc, chỉ cần chúng lấy  tiền chuộc là ông  thể an  rời .
 giờ thì khác.
Ông  thấy mặt của kẻ bắt cóc. Vậy là ông  ở cùng một con thuyền với kẻ bắt cóc. Kẻ bắt cóc hoặc coi ông như đồng loại, hoặc sẽ trực tiếp g.i.ế.c ông.
Trong lòng Trần Thuyên  rằng  đang ở trong một tình thế  nguy hiểm. Ông cố gắng bình tĩnh , giả vờ kinh ngạc  Thôi Hoài.
Thôi Hoài ném chiếc mặt nạ lên bàn, gõ gõ ngón tay xuống bàn. Ông liếc  Trần Thuyên và  hiệu cho ông   xuống.
Trần Thuyên sững sờ một lúc   xuống ghế bên cạnh.
Thôi Hoài  thấy Trần Thuyên như , nụ  thoáng qua trong mắt ông, nhưng ông nhanh chóng lấy  bình tĩnh. Ông  nhỏ.
- Bao năm nay,  vẫn luôn đeo mặt nạ. Đeo mặt nạ lâu như , ai cũng nghĩ  là Thôi Hoài, nhưng chỉ     là Thôi Tư,   trung thành với đất nước nhưng   g.i.ế.c.
Thôi Hoài  Trần Thuyên một cách nghiêm túc. Ánh mắt ông dần tối , ông .
- Trần Thuyên,  khác với bọn họ. Không  là   tin . - Thôi Hoài trầm ngâm   một hồi suy nghĩ.
- Cậu khác với những  khác. Cậu quá thông minh.   dám tin tưởng   .
Thôi Hoài  đôi mắt sắc bén. Ông  gặp nhiều , nhưng đây là  đầu tiên ông gặp một  bí ẩn như Trần Thuyên. Ông  thể hiểu nổi ông , và ông  cảnh giác với những    thể  thấu.
Đặc biệt là đôi mắt của Trần Thuyên. Đôi mắt đen láy của ông   hề  chút ánh sáng nào. Không ai  thể đoán  ông  đang nghĩ gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1764-su-that.html.]
Trần Thuyên hiểu  rõ  cần  gì  khi chìm đắm trong suy nghĩ.
Ông cất  vẻ ngạc nhiên  mặt, khóe môi chậm rãi cong lên. Ánh mắt dần sáng lên.
- Sếp, ...   vui.
Lời  của Trần Thuyên khiến Thôi Hoài sửng sốt. Ông nheo mắt , ánh mắt đầy vẻ khó hiểu.
Trần Thuyên  nghiêng  về phía , chăm chú  Thôi Hoài. Ánh mắt ông tràn ngập niềm vui, ông phấn khởi .
- Thật  ngờ ông   thật với . Đây là điều  đây   dám nghĩ đến.   vui khi ông chịu  rõ ràng  chuyện với . Điều   nghĩa là quan hệ của chúng    hơn  , đúng ?
Đây là  đầu tiên Thôi Hoài thấy Trần Thuyên vui vẻ như một đứa trẻ. Tuy Trần Thuyên  còn nhỏ nữa, nhưng  đây ông vẫn luôn che giấu cảm xúc của . Đây là  đầu tiên ông bộc lộ cảm xúc.
- Vậy ? - Thôi Hoài  gượng gạo hỏi. Trên mặt ông vẫn còn nụ , nhưng vẫn còn chút nghi ngờ Trần Thuyên.
Nghe thấy Thôi Hoài  , Trần Thuyên  thu  nụ ,  chút do dự .
- Đương nhiên , sếp. Ông  , nhưng đây là  đầu tiên  thành thật với ông như . Đi theo ông nhiều năm như ,  thực sự hy vọng  thể thành thật với ông. Chỉ là bình thường  sợ  sai điều gì đó, ông sẽ hiểu lầm. Bây giờ,   thể  thật với ông.
Ông  rõ Thôi Hoài thích những  đơn giản, như Sa Hòa và Bá Tống. Bởi vì bọn họ  suy nghĩ nhiều,  giỏi chiến đấu, thẳng thắn, dễ kiểm soát.
Ông  chuẩn  sẵn sàng chiều theo sở thích của Thôi Hoài, giả vờ  một thanh niên nóng nảy,   gì cả.
- Sếp, thực    đoán   phận của ông . Nếu quả đúng như  nghĩ, sếp,  tiếp theo chúng  nên  gì?
- Ý  là gì? - Tay Thôi Hoài  bàn bất giác siết chặt. Ông    Trần Thuyên  cho sửng sốt. Ngón tay ông khẽ nhúc nhích,  hiệu cho tay b.ắ.n tỉa cách đó  xa tạm thời chờ lệnh.
Trần Thuyên giả vờ khó hiểu, nhíu mày.
- Sếp, chẳng   cùng phe với ông ? Ông thật sự  định  gì ?