Ba đứa nhỏ lập tức trở nên căng thẳng, nghiêm túc  nội dung.
Cố Kỳ  xong, .
- Mẹ  kiểm tra năng lực của chúng . Mẹ  chúng  trốn tránh gia đình và lén lút  sân .
- Thật thú vị. Giống như chơi trốn tìm . - Tiểu Bảo hào hứng . Trò chơi  thật sự  vui. Cậu  thể  thấy  và chơi  vui.
Tiểu Thi nở nụ  dịu dàng và rạng rỡ.
Cố Kỳ gật đầu.
Ba đứa nhỏ rời khỏi giường, chuẩn  nắm tay   ngoài. Cố Kỳ dường như nghĩ  điều gì đó, lập tức nghiêm túc.
- Nếu chúng   ở trong phòng, chắc chắn sẽ  yên tĩnh. Như , các  các dì sẽ nhận  chúng    hết .
Cố Kỳ   kinh nghiệm lẻn  ngoài. Nếu , lúc đó    tránh  bảo mẫu, vệ sĩ và máy .
Tiểu Thi lấy điện thoại từ trong túi , mở một trang. Cô .
- Giả vờ như chúng  đang xem tivi . Như , bọn họ sẽ  nghi ngờ chúng   ngoài.
Tiểu Thi bật video lên,  quên vặn to âm lượng. Sau đó, cô đặt điện thoại lên giường.
- Được ,  thôi. - Cố Kỳ thở phào nhẹ nhõm.
Ba đứa nhỏ cẩn thận bước  khỏi phòng, vội vã  về phía cầu thang. Khi đến tầng một, chúng thấy  hầu vẫn còn trong phòng khách.
Ba đứa nhỏ chỉ kịp dùng chăn phủ lên đồ đạc để lẻn  ngoài.
Chúng chạy  khỏi phòng khách, thẳng tiến  sân .
Hồi Tiểu Bảo còn ở MY,  bé thường xuyên luyện tập với nhóm Trường Phong. Cậu bé giỏi hơn hai đứa .
Cố Kỳ  theo. Ba    bóng cây, che khuất   dáng .
Đêm lạnh như nước.
Ánh trăng đêm nay  mờ ảo. May mắn , đèn đường vẫn đủ sáng để soi sáng lối  trong vườn.
Khi  đến sân , họ chỉ thấy cây cối trong bóng tối,  thấy bóng  nào cả.
Ba đứa nhỏ tiếp tục   và  thấy một   trong đình từ xa.
- Mẹ ơi! - Tiểu Bảo reo lên phấn khích  chạy thẳng  đình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1818-len-lut-tron-di.html.]
Kiều Niên   bằng cửa chính nhà họ Lục mà len lén trèo , tránh lính gác bên tường.
Vị trí của cô  gần tường. Nghe thấy tiếng Tiểu Bảo, cô vội vàng  dậy.
Kiều Niên mỉm  với ba đứa nhỏ, mắt  đỏ.
- Các con.
 Vừa dứt lời, ba đứa nhỏ liền chạy về phía cô.
Tiểu Bảo là đứa đầu tiên chạy đến bên Kiều Niên và ôm chầm lấy cô. Giọng  bé  nghẹn ngào.
- Mẹ ơi, Tiểu Bảo nhớ  quá.
Kiều Niên cảm nhận   hình Tiểu Bảo  run rẩy, cô nhẹ nhàng vỗ lưng . Cô dịu dàng .
- Tiểu Bảo ngoan quá!
Kiều Niên buông Tiểu Bảo , cúi đầu hôn lên trán  bé.
Lúc , Tiểu Thi cũng nhào  lòng Kiều Niên.
Bên trái Kiều Niên là Tiểu Bảo, bên  là Tiểu Thi. Cô mỉm  hôn lên trán Tiểu Thi. Cô  Cố Kỳ đang  cách đó  xa, nở một nụ  dịu dàng.
Cố Kỳ trông như  lớn, một tay đút túi quần, vẻ mặt lạnh lùng.
Khi Cố Kỳ cảm nhận  Kiều Niên đang  sang, vẻ mặt  bé  bình tĩnh, như thể  là một đứa trẻ lớn ,  cần  ôm nữa.
Kiều Niên kéo Cố Kỳ  lòng, hôn lên trán  bé.
May mà ba đứa nhỏ còn nhỏ, cô  thể tự  ôm chúng.
Kiều Niên  Cố Kỳ cũng kém biểu đạt như bố . Là , đương nhiên cô  chủ động bày tỏ.
- Mẹ vẫn thích ôm các con nhất. - Kiều Niên ôm ba đứa một cách mãn nguyện. Ba đứa con của cô quá ngoan ngoãn và đáng yêu, cô cứ ôm mãi  chán.
Cố Kỳ   đang  chuyện với , khóe môi  khỏi cong lên.
Một lúc , Cố Kỳ ngước lên  Kiều Niên, tò mò hỏi.
- Mẹ ơi, bố  về cùng  ?
Ban đầu Kiều Niên nghĩ Cố Châu sẽ về  khi gặp bà Cố. Giờ thì hình như  vẫn  về.
Kiều Niên mỉm  giải thích.
- Bà cố con    về nhà họ Cố ? Bố con  thăm bà . Mẹ nghĩ mai con sẽ gặp ông . Con   gặp bố nữa ?