Chẳng lẽ Tiểu Bảo  phát hiện  Đại sư   ?
Lẽ nào   .
Tài năng của Đại sư   coi là đỉnh cao  đời. Làm  Tiểu Bảo  thể phát hiện   ?
Khi Tiểu Bảo  đến bìa rừng,  giẫm lên cỏ và từng bước một tiến .
Cố Kỳ và Tiểu Thi ngơ ngác  Tiểu Bảo,  hiểu chuyện gì  xảy .
Tiểu Thi ngước  Kiều Niên. Thấy  cũng mang vẻ mặt nghiêm nghị, cô do dự một chút  hỏi.
- Mẹ, em Hai...
- Không . - Kiều Niên  nhíu mày  Tiểu Bảo  mặt. Tim cô như thắt .
Cố Kỳ  vẻ mặt Kiều Niên   về hướng Tiểu Bảo   , trầm ngâm suy nghĩ.
Trường Phong,  vẫn đang   gốc cây, tự nhiên nhận  Tiểu Bảo đang  tới. Anh nhíu mày, cúi đầu  quần áo của .
Anh thường mặc vest, cài kín từng cúc áo. Hơn nữa, cái cây  mặt   to. Theo lý mà , Tiểu Bảo lẽ   nên phát hiện   mới .
Chẳng lẽ là do mùi hương của ?
 điều đó cũng  đúng.
Bao năm qua,  luôn   băng mỏng bên cạnh Thôi Hoài. Để che giấu  phận, loại xà phòng  dùng là loại phổ biến  thị trường. Theo lý mà , Tiểu Bảo lẽ   nên phát hiện   vì mùi hương của .
Trường Phong  cụp mắt xuống, ánh mắt tràn ngập vẻ hoảng hốt và do dự. Anh    nên rời   .
Anh  ở bên Cố Vũ lâu như ,  chiếm  trái tim Cố Vũ. Đó là bởi vì  quyết đoán,  bao giờ cẩu thả.
 giờ đây   do dự.
Anh theo sư  đến đây vì   Tiểu Bảo  khi rời .
Giờ đây,   khỏi  nhiều hơn nữa. Anh thực sự  bế Tiểu Bảo lên và  với  rằng   nhớ .
Nghe thấy tiếng bước chân của Tiểu Bảo đang đến gần, Trường Phong ngước  lên  cây rậm rạp. Chỉ cần leo lên cây, nếu  tìm thấy, Tiểu Bảo sẽ bỏ  ngay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1820-kham-pha.html.]
Anh do dự  một phút. Cuối cùng, lý trí  chiến thắng lòng tham. Nếu đây là một trận chiến với kẻ thù, chỉ một phút  thôi chắc chắn sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t .
Trường Phong định trèo lên cây trốn.
Tiểu Bảo vẫn  chằm chằm   cây, như thể  xác nhận   phía .
Toàn bộ sự chú ý của  đều đổ dồn   cây. Cậu vô tình vấp  một tảng đá và loạng choạng bước về phía .
Tiểu Bảo nhíu mày, lập tức nhắm mắt , để mặc cho   ngã về phía . Theo lời bố và chú Trường Phong  dạy,    phép phát  tiếng động nào trong bất kỳ  cảnh nào.
Tuy nhiên, cơn đau mà  tưởng tượng   đến. Cậu  ai đó đỡ. Rồi  cảm thấy trời đất  cuồng khi  bế như một nàng công chúa.
Tiểu Bảo cảm nhận  tư thế quen thuộc khi  bế và từ từ mở mắt. Khuôn mặt lo lắng của Trường Phong hiện rõ  mắt.
Trường Phong cúi mắt  Tiểu Bảo trong vòng tay . Tuy Tiểu Bảo mới rời   lâu, nhưng   cảm thấy như  lâu lắm   gặp.
Nhìn đôi mắt đen láy như nho của , Trường Phong  khỏi mím môi. Cổ họng khẽ nhúc nhích,  gọi tên  như , nhưng dường như  một bàn tay vô hình bóp nghẹt,  thể phát  âm thanh nào.
Tiểu Bảo ngơ ngác  Trường Phong, đồng tử giãn   ngừng. Cậu  tin  mắt , đưa tay véo cánh tay nhỏ bé của .
Đau quá!
Chẳng lẽ là thật ?
Chú Trường Phong đến thăm !
Tiểu Bảo  Trường Phong chăm chú, khóe môi bất giác cong lên. Vừa định kêu cứu, sắc mặt đột nhiên biến đổi.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của  lập tức nhăn . Cậu dùng hết sức đẩy Trường Phong , vùng vẫy ngã xuống.
Tiểu Bảo   đất  Trường Phong đang  xổm  mặt. Nước mắt trào .
Trường Phong  vẻ mặt đau buồn của Tiểu Bảo,  hiểu     lừa dối Tiểu Bảo.
Với Tiểu Bảo,  và Cố Vũ là những  gần gũi nhất. Tuy nhiên, Tiểu Bảo vẫn còn là một đứa trẻ. Hai  nhẫn tâm gửi Tiểu Bảo cho Kiều Niên.
Trường Phong c.ắ.n môi đầy áy náy. Chính vì  mà     dám công khai gặp Tiểu Bảo. Anh  lén  Tiểu Bảo  rời .
Lúc , Cố Kỳ và Tiểu Thi cũng  thấy  đàn ông xa lạ   mặt Tiểu Bảo. Hai đứa nhỏ lập tức cảnh giác  Trường Phong.