- Đường, chúng  cần bàn bạc một  việc quan trọng. - Vẻ mặt Lục Châu nghiêm túc. Thấy Cố Châu và Kiều Niên cũng nghiêm túc,  hỏi.
- Vừa ,  lầu, em  Đại phu nhân và Thất công chúa của Âu Châu sắp đến An Thành. Tuy chúng   bắt  Mark và tình hình   giải quyết, nhưng  nên phái  đến bảo vệ họ ? Dù  thì vẫn luôn  những kẻ bất an  gây rối.
Lục Châu lúc nãy   gì  bàn ăn, bởi vì   rõ, dù   Mark, nếu  của các nước khác  gây bất hòa giữa nước Z và Âu Châu, thì đây chính là thời cơ  nhất để tấn công.
Khi Kiều Niên  thấy câu hỏi của Lục Châu, một nụ  dịu dàng hiện lên  khuôn mặt cô.
Thật , cô và Cố Châu  từng nghĩ đến chuyện . Vì chuyện  liên quan đến quan hệ giữa hai nước, càng nhiều  bảo vệ Phu nhân Tổng thống và Lina càng .
Kiều Niên gật đầu nghiêm túc, ánh mắt trở nên nghiêm túc.
- Anh ,  phận của phu nhân Tổng thống thật sự quá đặc biệt và nhạy cảm. Nếu  chuyện gì xảy ,  thể ảnh hưởng đến quan hệ giữa hai nước. Lần , phu nhân Tổng thống đồng ý đến vì  giúp chúng  sớm tìm  chân tướng sự việc năm đó, đồng thời giúp chúng  đối phó với những nguy cơ tiềm ẩn.
Cô nhớ   đầu tiên gặp phu nhân Tổng thống. Trông bà yếu ớt như cây liễu yếu ớt đung đưa trong gió. Bà xinh , nhưng  chẳng  chút ánh sáng nào. Hơn nữa còn  đ.á.n.h t.h.u.ố.c mê, bà vẫn còn  choáng váng.
- Thân thể phu nhân Tổng thống  yếu. Bà    nhiều ký ức về An Thành, nên  khi bà  đến đây, em vẫn  cố gắng giúp bà  lấy  ký ức. - Kiều Niên mím môi, cau mày.
Suốt những năm qua, Tổng thống Châu Âu  nghĩ cách chữa trị bệnh cho Thẩm Mỹ, nhưng sức khỏe của Thẩm Mỹ vẫn  khá hơn.
Cố Châu  vẻ mặt nghiêm túc của Kiều Niên,  cô vẫn còn lo lắng cho phu nhân Tổng thống. Anh vươn tay nắm lấy tay Kiều Niên, như  truyền sức mạnh cho cô. Anh nhẹ nhàng .
- Đừng lo, chúng   tìm  Tần lão gia . Đến lúc đó, Tần lão gia nhất định sẽ  cách giúp phu nhân Tổng thống lấy  trí nhớ.
Kiều Niên  đầu  Cố Châu, khóe môi khẽ cong lên. Nỗi lo lắng trong mắt cô  tan biến   nhiều.
Cố Châu  đúng. Sư phụ cô  về nước, y thuật của ông  ,  lẽ ông  cách chữa bệnh cho bà .
Lục Châu nhẹ nhàng xoa chiếc nhẫn ngọc  ngón tay, .
- Vậy thì liên lạc với Trần Thanh . Đến lúc đó, hỏi   để  khi nào phu nhân Tổng thống sẽ đến nước Z. Người của chúng  cũng  thể đến sân bay bảo vệ phu nhân Tổng thống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1836-phan-cong-nhiem-vu.html.]
Lục Giang  ,  ha ha .
- Em  sắp xếp nhiều  bảo vệ Đường, nhưng Đường   thẳng về nhà. Em cứ tưởng   sắp xếp vô ích. Không ngờ   ích.
Nghe Lục Giang  , Kiều Niên cảm thấy  áy náy. Cô vội vàng .
- Anh Tư, thật sự xin . Em  cố ý  hỏng việc  của .
- Anh  . Em  cố ý . - Lục Giang tự hào .
Lục Nhiêu liếc Lục Giang.
- Em   phép ức h.i.ế.p em gái. Nghiêm túc một chút.
Lục Giang  ,   thêm gì nữa.
Lúc  Lục Nhiêu mới thu hồi ánh mắt. Ánh mắt  rơi  mặt Kiều Niên, nghiêm nghị .
- Lần , vấn đề  nghiêm trọng. Nếu phu nhân Tổng thống đến An Thành    chuyện gì,  chỉ nhà họ Lục sẽ  dư luận chỉ trích, mà tình hữu nghị giữa nước Z và châu Âu cũng sẽ  ảnh hưởng.
Lục Nhiêu  kịp  hết câu,    hiểu ý.
Lục Châu gật đầu đồng ý. Chuyện  thật sự  thể lớn  thể nhỏ. Nhà họ Lục  xử lý hết sức cẩn thận.
- A Nhiêu,   giỏi. Anh cũng  từng bảo vệ các vị lãnh đạo của đất nước chúng . Cố gắng dành thời gian bảo vệ họ nhé?
Lục Nhiêu mỉm  với Kiều Niên  đối diện, ánh mắt tràn đầy sự dịu dàng.
- Chuyện của Đường là ưu tiên hàng đầu của . Chỉ cần Đường cần ,  lúc nào cũng rảnh!
Lục Niên  , ánh mắt tràn ngập ý . Anh uể oải dựa  ghế sofa, bất lực thở dài.
- Tiếc thật. Lần     cơ hội giúp nữa !