Vương Diệu sững sờ. Cô nên phản ứng thế nào.
Vừa định giải thích, cô cảm thấy khí xung quanh trở nên lạnh lẽo, như thể nhốt địa ngục. Mắt cô khỏi đỏ hoe.
- Không, Nhị thiếu gia, em...
Vương Diệu kịp hết câu, Cố Châu hỏi.
- Cô đang nguyền rủa ?
Lúc , Vương Diệu kịp giải thích. Cô vội vàng ném túi phúc khỏi thư phòng. Nước mắt lăn dài má vì sợ hãi và lo lắng, cô cố gắng giải thích.
- Không, , Nhị thiếu gia, em thật sự túi phúc ý nghĩa gì. Em vẫn luôn nghĩ nó chỉ để cầu phúc và bảo vệ gia đình. Em...
- Ai bảo cô chép tranh thêu của cô ? Đạo nhái thật đáng hổ!
Cố Châu cố nén cơn giận, tiếp.
- Cô một bản tệ hại như . Chẳng cảnh báo cô ? Cô não ?
Vương Diệu chợt nhớ cảm giác con rắn quấn quanh cổ . Hai chân cô khuỵu xuống và ngã xuống đất.
Cố Châu hết kiên nhẫn. Anh lạnh lùng .
- Cút !
Vương Diệu Cố Châu với vẻ mặt khó tin. Nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Cố Châu, cô lập tức hiểu ý . Cô lóc van xin.
- Nhị thiếu gia, thể đuổi em . Bố sẽ lo lắng lắm. Nếu chị gái ...
- Bố cô bảo cô l..m t.ì.n.h nhân của , là phá vỡ hôn ước của ? Nếu chị cô cô nghĩ về như , chắc chắn cô sẽ giận đến mức tìm cách bò lên từ địa ngục để trả thù cô!
Người Vương Diệu lảo đảo!
- Treo túi phúc mộ chị gái cô . Đừng ô uế nhà !
Nước mắt Vương Diệu rơi, cô cãi .
- Không, chị cưng chiều em nhất. Chị cho em tất cả. Nếu chị đuổi em , chị nhất định sẽ buồn!
- Cô cưng chiều cô như , còn chiều chuộng cô bằng cách, thì chuyện c.h.ế.t cũng nên chiều cô. Cô xuống địa ngục cô , để cô sống! - Cố Châu một cách tàn nhẫn.
Vương Diệu định gì đó, nhưng quản gia đột ngột kéo khỏi phòng.
Ánh mắt Cố Châu rơi xuống túi phúc bên cạnh cửa thư phòng. Anh bước tới với vẻ mặt u ám, chút do dự đá túi phúc .
Những thứ dơ bẩn giờ biến mất. Cố Châu đóng cửa phòng việc, cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-204-anh-ay-nuot-thuoc-sung-sao.html.]
Cố Châu bàn việc, ánh mắt dừng màn hình máy tính.
[Kiều thị đang gặp nguy hiểm. Một mua bí ẩn đang mua một lượng lớn cổ phần của Kiều thị. Kiều thị đang gặp nguy hiểm. Chủ tịch sắp thế!]
Ngả lưng ghế, Cố Châu nheo mắt. Suy nghĩ một lát, gọi điện cho Trần Thanh.
- Nhị thiếu gia!
- Ai đang mua cổ phần của Kiều thị?
- Hình như là cựu chủ tịch của Tập đoàn Niên Tinh.
Cố Châu về cựu chủ tịch của Tập đoàn Niên Tinh. Tuy nhiên, vì công ty chỉ là một doanh nghiệp nhỏ nên mấy quan tâm.
- Hãy sắp xếp cho một cuộc hẹn với cựu chủ tịch của Tập đoàn Niên Tinh. – Cố Châu suy nghĩ một lát .
Nghe thấy lời Cố Châu, Trần Thanh sững sờ. Anh do dự một chút ngượng ngùng .
- Nhị thiếu gia, cựu chủ tịch Tập đoàn Niên Tinh vẫn luôn khó nắm bắt. Lần cuối cùng ông xuất hiện là khi mua Bệnh viện Tâm thần 3 cùng với ông Phương. Ông thuê nhiều bác sĩ tâm lý, giúp đỡ nhiều bệnh nhân khỏi bệnh. Sau đó, ông biến mất...
Nghe thấy lời Trần Thanh, Cố Châu dừng một chút hỏi.
- Cậu là bệnh viện nào?
- Bệnh viện Tâm thần 3!
Đầu óc Cố Châu cuồng.
- Bệnh viện tâm thần mà Kiều Niên từng ?
- Vâng, thưa .
Những ngón tay thon dài của Cố Châu gõ nhẹ lên bàn. Sắc mặt đổi.
- Tiếp tục .
- Ừm... - Trần Thanh hiểu Cố Châu đang nghĩ gì, nhưng vẫn nhanh chóng tiếp.
- nhờ liên lạc với cựu chủ tịch Tập đoàn Niên Tinh , nhưng ngay cả thư ký của ông cũng liên lạc .
- Nếu hẹn cho thì cần nữa. - Cố Châu chút do dự cúp máy.
Trần Thanh bên bàn việc, lắng tiếng chuông điện thoại. Vẻ mặt hiện rõ vẻ bối rối.
Kỳ lạ.
Hôm nay Nhị thiếu gia ?
Chẳng lẽ nuốt thuốc s.ú.n.g ?