Tống Vũ  Kiều Niên lên xe của bà Cố. Sau khi xe nhà họ Cố rời , ánh mắt Tống Vũ thoáng qua vẻ hoang mang.
Cô gái  là ai?
Vừa , bà Cố dường như   thiết với cô .
Cô nhớ  Triệu Thiến và Tưởng Nguyệt  hề giống .
Điều khiến Tống Vũ  hổ nhất là cô còn nhầm lẫn một tiểu thư thành  . Thật  hổ!
Chiếc xe dần rời khỏi biệt thự nhà họ Lục.
Kiều Niên nhớ  Tống Vũ  nhầm lẫn cô với  khác. Cô tò mò hỏi.
- Bà ơi, Tống Vũ  quan hệ gì với nhà họ Lục ?
Bà Cố  đoán   câu hỏi , và  chuẩn  sẵn câu trả lời. Nghĩ đến phản ứng của Tống Vũ, bà giải thích.
- Hồi đó, khi con gái lớn nhà họ Lục c.h.ế.t bất thường, nhà họ Lục vô cùng đau buồn.  lúc đó, họ gặp Tống Vũ  bỏ rơi ngoài đường. Vì , Tống Vũ  đưa về nhà họ Lục, lấy họ của bà Lục. Họ nhận cô   con nuôi.
Kiều Niên gật đầu hiểu ý. Từ phản ứng của  nhà họ Lục  , sự   của con gái lớn nhà họ Lục quả là một cú sốc lớn đối với họ. Đến tận bây giờ, nhà họ Lục vẫn  nguôi ngoai  cái c.h.ế.t sớm của con gái lớn.
Tống Vũ là con gái nuôi của nhà họ Lục. Vậy  nghĩa là " " mà Tống Vũ nhắc đến chính là bà Lục ?
Chẳng lẽ cô trông  giống bà Lục,  mà cô  từng gặp?
Một vài ký ức rời rạc hiện lên trong đầu Kiều Niên, nhưng cô dường như  thể nào nắm bắt .
- Niên Niên.
Bà Cố mỉm  dịu dàng, đưa tay nắm lấy tay Kiều Niên. Ánh mắt tràn ngập yêu thương.
Kiều Niên  hồn, mỉm  với bà Cố.
- Bà nội.
- Nghe Trần Thanh  hôm nay là sinh nhật của cháu!
Bà Cố    lấy từ trong túi  một tấm vé màu xanh đậm đưa cho Kiều Niên.
- Cháu  đăng ký kết hôn với Cố Châu . Từ nay cháu  là  nhà họ Cố . Đây là sinh nhật đầu tiên của cháu kể từ khi đến nhà họ Cố. Đây là món quà nhỏ bà nội  chuẩn  cho cháu. Nhanh nhận . Chúc mừng sinh nhật, Niên Niên của bà.
Nghe lời bà Cố, Kiều Niên cảm thấy ấm lòng. Nhìn tấm vé trong tay, mắt cô sáng lên như  trời.
- Đây là vé xem hòa nhạc của Đông Hoa !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-208-sinh-nhat-vui-ve.html.]
- Phải. Cháu thích chứ? - Bà Cố trìu mến  Kiều Niên.
Kiều Niên nắm chặt tấm vé trong tay. Ông Đông Hoa là một nhạc sĩ lừng danh thế giới. Cô   vé xem hòa nhạc của ông chỉ  bán cho  trong ngành. Chỉ những nhạc sĩ hàng đầu trong ngành mới  cơ hội mua  vé.
Bà nội quả thực  cho cô một tấm vé.
Mắt Kiều Niên nóng lên. Cô ngước  bà Cố và  với vẻ  ơn.
- Cảm ơn bà. Bà ơi,  bà  cháu thích nhạc của ông Đông Hoa?
Bà Cố mỉm  trêu chọc.
- Dĩ nhiên là A Châu  với bà !
Kiều Niên  sững sờ.
Kỳ lạ.
Cô  bao giờ  với Cố Châu rằng cô thích nhạc của ông Đông Hoa.
Tuy nhiên, Kiều Niên  thể bận tâm suy nghĩ quá nhiều về điều đó lúc . Cô ôm chầm lấy bà Cố với vẻ  ơn và vui vẻ .
- Bà ơi, cảm ơn bà  nhiều. Bà đối với cháu  quá!
Nhìn thấy vẻ ngọt ngào, dịu dàng của Kiều Niên, lòng bà Cố bỗng mềm . Đây là  đầu tiên Kiều Niên cư xử như một cô gái nhỏ kể từ khi  gả  nhà họ Cố!
Bà Cố vỗ nhẹ lưng Kiều Niên.
- Ngoan lắm. Cháu là cháu cưng của bà. Bà đối xử  với cháu chẳng  là điều đương nhiên ? Chúc mừng sinh nhật!
Mắt Kiều Niên  ngấn lệ. Cô mỉm  gật đầu.
Sau khi trở về nhà họ Cố, Kiều Niên cất tấm vé mà bà Cố đưa  tủ trang điểm. Mắt cô sáng lên niềm vui.
Kiều Niên liếc  thời gian  điện thoại. Đã lâu  cô  để  mẫu m.á.u ở bệnh viện. Nghĩ đến cảnh nhà họ Lục thương tiếc con gái lớn, cô lấy điện thoại  và gọi đến  của bệnh viện.
- Xin chào, đây là trạm y tá.  là y tá Vương.
Lúc đó, y tá Vương là   lấy mẫu m.á.u của Kiều Niên. Kiều Niên mỉm  chào hỏi.
- Y tá Vương, chào cô.  là Kiều Niên.
- Chào cô Kiều.
Y tá Vương  ấn tượng  sâu sắc với Kiều Niên. Dù  thì Kiều Niên cũng quá nổi bật.