Tuy gió mùa   lạnh, nhưng  thể Cố Châu  tương đối yếu ớt. Anh  thích hợp để phơi gió quá lâu.
Trần Thanh há hốc mồm  tất cả. Miệng  há hốc đến mức  thể nhét  một quả trứng.
Đời ,   bao giờ nghĩ sẽ  tận mắt chứng kiến Nhị thiếu gia hành động như thế .
Nếu Nhị thiếu gia tỉnh  và nhớ  chuyện hôm nay, liệu   nổi giận móc mắt Trần Thanh  ?
Trần Thanh cảm thấy lạnh sống lưng,   bất giác run lên.
Kiều Niên đỡ Cố Châu  nhà.
Vào trong, Cố Châu cúi đầu  chiếc áo sơ mi đang mặc, đưa tay áo lên mũi. Anh lập tức cau mày khinh bỉ.
- Niên Niên, Châu Châu thối quá!
Kiều Niên: ...
Thật , cô  quen với vẻ lạnh lùng của Cố Châu . Giờ đây, đối mặt với một Cố Châu đáng yêu như trẻ con như , cô cảm thấy  ngượng ngùng. Cô hỏi thăm dò.
- Cố Châu,   thể  chuyện như  bình thường  ?
Kiều Niên chỉ đang đưa  một lời đề nghị tử tế.  Cố Châu lập tức bĩu môi tỏ vẻ  vui. Khuôn mặt  tràn ngập nỗi buồn, nước mắt trào .
- Niên Niên, xin em đừng hung dữ với Châu Châu nữa  ?
Kiều Niên cảm thấy như  sét đánh.
Trời ơi!
Đánh c.h.ế.t cô !
Cô thật sự  hiểu tại      tát Cố Châu.
Nếu cô  đánh Cố Châu, Cố Châu   trở thành một đứa trẻ ba tuổi!
Nếu Cố Châu  biến thành một đứa trẻ ba tuổi,     tỏ  đáng yêu  mặt cô! Anh    cư xử như một đứa trẻ hư hỏng lúc !
Kiều Niên quyết định đầu hàng. Cô cố gắng nặn  một nụ  dịu dàng.
- Được ,  ,  . Anh   gì thì !
Cố Châu  Kiều Niên  , lập tức vui mừng khôn xiết.
- Niên Niên là nhất!
Kiều Niên gượng ,  sang  Trần Thanh.
- Ở đây  nhà vệ sinh ? Bồn tắm á?
- Có. - Trần Thanh vội vàng gật đầu.
Thật ,    biến mất, nhưng   bổn phận  ở bên cạnh Cố Châu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-213-tam-cung-anh.html.]
- Đi đổ nước nóng  bồn. Lát nữa   sẽ tắm! - Kiều Niên dặn dò.
- Vâng, thưa thiếu phu nhân. -  Trần Thanh đáp.
Anh vội vã  về phía phòng tắm.
Kiều Niên bước đến bên Cố Châu, đưa tay cởi cúc áo vest của . Cô giúp  cởi , gỡ lá rụng  tóc  ,  ném sang một bên.
Cố Châu ngoan ngoãn   mặt Kiều Niên,  cô với vẻ mặt nghiêm túc. Anh hỏi với vẻ lo lắng.
- Niên Niên,   em tắm cùng . Được ?
Một  nữa, Kiều Niên  cảm thấy như  sét đánh. Tia sét  như thiêu đốt cô thành tro bụi.
- Cái gì? - Kiều Niên vô tình cắn  lưỡi.
- Niên Niên  thích Châu Châu ? - Cố Châu cúi đầu buồn bã, vẻ mặt đặc biệt buồn bã.
- Vậy thì Châu Châu chỉ  thể tắm một  thôi!
Kiều Niên cố gắng giữ bình tĩnh. Cô  Cố Châu, dỗ dành.
- Để  gọi Trần Thanh giúp  tắm nhé?
Cố Châu  Kiều Niên với vẻ mặt khó hiểu. Anh nghiêng đầu hỏi.
- Tại ?
Kiều Niên cảm thấy  như đang nuôi con. Cô kiên nhẫn giải thích.
- Vì hai  đều là con trai.  là con gái. Nam nữ chạm   là  đúng mực.
Nghe Kiều Niên  , Cố Châu mím môi.
-    thích Trần Thanh.
Trong lòng Kiều Niên âm thầm đau nhói vì Trần Thanh trong ba giây.
Cố Châu cúi đầu suy nghĩ hồi lâu. Lấy hết can đảm,  .
- Vậy   rửa mặt!
Kiều Niên thật sự cảm kích. Cô thở phào nhẹ nhõm, khẽ .
- Được . Anh thật can đảm!
Cố Châu  thấy lời Kiều Niên , khóe miệng  khỏi cong lên.
- Lại đây. - Kiều Niên kéo Cố Châu  xuống. Cô mở hộp thuốc lấy  một hộp kim bạc. Khử trùng xong, cô mang hộp kim bạc đến bên cạnh Cố Châu, chuẩn  châm cứu lên đầu .
 Cố Châu  nhanh nhẹn né tránh. Đôi mắt trong veo của  tràn ngập đau thương,  hỏi với giọng đáng thương.
- Niên Niên,   Châu Châu   sai điều gì ? Chỉ cần Niên Niên  , Châu Châu sẽ  lời em, sửa chữa  lầm.