Giáo sư Trương liếc  Kiều Niên, vẻ mặt nghiêm nghị hỏi.
- Trước đây em học nhạc ở trường nào?
Kiều Niên thành thật trả lời.
- Em học ở nhà. Em tự học.
Giáo sư Trương nhíu mày. Học sinh ,   chút kiến thức âm nhạc nào,     học viện âm nhạc của họ?
Các học sinh khác trong lớp  Kiều Niên   đều  khỏi há hốc mồm. Tất cả đều    Kiều Niên với vẻ khó tin.
- Trời ơi, chẳng lẽ lớp    đắc tội với bọn tư sản ? Chẳng lẽ bọn họ cố ý cử  đến đây gây sự?
- Cô  chỉ là học sinh mới. Ở đây vô dụng thôi! Cô  định kéo điểm trung bình của chúng  xuống ?
- Chúng     đây? Nếu lớp   đạt hạng nhất thì sẽ  tệ!
-  . Ai  vô tâm đến thế chứ? Nhét một  mới  lớp !
...
Giáo sư Trương, đang   bục giảng, lắng  cuộc thảo luận bên . Trong thâm tâm, ông đồng ý với họ.
Phải  rằng bất cứ ai  thể   học viện âm nhạc đều khao khát trở thành  xuất sắc nhất. Ai    một cô gái trẻ ngây thơ,   gì cả kìm hãm chứ?
Giáo sư Trương cau mày hỏi.
- Trưởng khoa Hồ, ông  lớp chúng  đang tiến triển  nhanh. Làm  chúng   thể cho một  mới  lớp ? Cô  sẽ  theo kịp .
Khi Trưởng khoa Hồ  thấy lời Giáo sư Trương, ông  khỏi mỉm . Ông .
- Giáo sư Trương, đừng khiêm tốn. Ai cũng  lớp ông dạy luôn là lớp  nhất. Để đào tạo học sinh , và đảm bảo cô  đạt điểm cao, dù chỉ còn nửa học kỳ nữa...  nghĩ ông là  duy nhất  thế giới   thể   điều .
Giáo sư Trương trầm mặt. Tuy trưởng khoa Hồ khen ngợi, nhưng ông      lời khen kiểu . Vì , ông lạnh lùng .
- Trưởng khoa Hồ, điểm  các lớp  dạy từ  đến nay đều  xuất sắc, bởi vì tất cả học sinh  dạy đều  nền tảng . Họ đều  qua kỳ thi tuyển sinh, nên mới  thành tích  như . Nếu cứ thế  mà thêm một học sinh mới  lớp chúng , chỉ tổ ảnh hưởng đến tương lai của học sinh mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-224-tu-hoc.html.]
Kiều Niên  im lặng, lắng  những lời bàn tán xung quanh. Tuy nhiên, cô  hề nổi giận.
Nếu cô là giáo sư  sinh viên đang  trong lớp,  lẽ cô cũng sẽ   để một học sinh mới  lớp, ảnh hưởng đến kết quả của cả lớp.
Hơn nữa, cô   nhờ năng lực bản  mà  tiến cử.
Trưởng khoa Hồ  cạnh Kiều Niên, vẻ mặt lo lắng. Kiều Niên  hiệu trưởng tiến cử, nên đương nhiên ông hy vọng Kiều Niên  thể học hỏi từ giáo sư Trương.
Kiều Niên bước lên, nhẹ giọng .
- Giáo sư Trương, em thực sự xin . Em là học sinh mới ở đây. Em hiểu nỗi lo của thầy. Sao thầy  cho em một bài kiểm tra? Sau đó, thầy  thể quyết định  nhận em  học trò  .
Lời  của Kiều Niên khiến tất cả học sinh trong lớp đều sửng sốt.
- Học sinh mới  thật to gan. Mới học  chút ít ở nhà mà   khoe khoang  mặt giáo sư Trương . Không sợ mất mặt ?
- Ngây thơ quá. Chẳng lẽ cô     hổ là gì ?
- Con gái nhà giàu nào ? Cô  tưởng  giàu  mới   lớp chúng  ? Chỉ vì  chút tiền thôi ! Cô  đúng là     phận!
-  phấn khích quá.  chỉ chờ giáo sư Trương khiển trách thôi.   cô  hiểu rằng   lúc nào cũng  như ý.
- Liệu cô    là một trong những chuyên gia kín tiếng ?
- Sao  thể như  ?
- Đây   tiểu thuyết. Phải học nhạc từ tiểu học mới . Nếu   đào tạo bài bản thì   trở thành chuyên gia?
-  . Nếu một  tự học như cô  mà  thể thành thạo một nhạc cụ,  sẽ trở thành Beethoven!
...
Giáo sư Trương  thấy tiếng  , ông nhíu mày.
- Im lặng!
Mọi  đều im lặng. Họ  chằm chằm  giáo sư Trương  chớp mắt, chờ ông  tiếp.
Giáo sư Trương  thẳng  mặt Kiều Niên.