Đôi mắt cô trong veo, trông như thể cô thực sự  học nhạc.
Tuy nhiên, để trở thành một nhạc sĩ, đam mê và sự chân thành   là điều quan trọng duy nhất.
Giáo sư Trương mím môi và .
- Được ,  sẽ cho em một bài kiểm tra.
Khi  giáo sư Trương ,   đều thở phào nhẹ nhõm.
Nếu học viên mới  đủ giỏi, cô  sẽ  giáo sư Trương đuổi  ngoài. Như , họ sẽ   lo lắng về việc học viên mới sẽ kéo điểm của  xuống.
Nếu học viên mới  năng khiếu, cô  sẽ mang  vinh quang cho lớp nếu  nhận !
Tuy nhiên,  ai cảm thấy học viên mới  sẽ giỏi.
Giáo sư Trương liếc  tất cả học viên trong phòng và .
- Để công bằng, tất cả học viên sẽ đến phòng nhạc cụ cùng . Chúng  sẽ cùng  xem bài kiểm tra của học viên mới!
Vì ,   đều hào hứng  đến phòng nhạc cụ.
Giáo sư Trương  Kiều Niên .
- Học sinh , em  trúng tuyển , nên  quy định của trường chúng . Dù  thư nhập học thì vẫn  xin phép giáo sư mới   học.
Trước khi đến, Kiều Niên  hỏi thăm   xung quanh. Cô khẽ gật đầu.
Kiều Niên cảm thấy  bất an. Nhìn những nhạc cụ, cô  lo lắng  sẽ  thể  học thành công. Đã lâu  cô  luyện tập.
Giáo sư Trương liếc  những nhạc cụ xung quanh  .
- Em  thể chọn một nhạc cụ  giỏi và chơi một bản nhạc tùy thích. Chỉ cần em đậu,  sẽ nhận em.
Các học sinh  Kiều Niên như đang xem một tiết mục . Họ đang chờ Kiều Niên lùi .
Lòng lo lắng của Kiều Niên dần dần bình tĩnh . Cô bước lên , ánh mắt dừng   cây đàn cổ cầm. Cô  xuống  cây đàn. Các học sinh đến xem đều  Kiều Niên với vẻ khó tin. Họ há hốc mồm, hoang mang .
- Cô  thật to gan. Cô  dám chọn cổ cầm!
-  . Cổ cầm khó như . Cô    ?
- Không  thầy thì  thể học cổ cầm !
- Chắc chắn là con gái nhà giàu ngốc nghếch. Cô  chẳng  năng lực gì cả!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-225-bai-kiem-tra.html.]
...
Kiều Niên vuốt ve cây cổ cầm bằng cả hai tay, những ngón tay nhẹ nhàng gảy dây đàn.
Âm sắc cũng  tệ.
Âm thanh cũng  lên đúng cao độ.
Kiều Niên  thẳng dậy, ngăn  tiếng ồn từ thế giới bên ngoài. Cô giơ tay lên, đặt nhẹ nhàng lên cây cổ cầm,  bắt đầu gảy dây đàn đầu tiên.
Tiếng nhạc bắt đầu du dương từ dây đàn.
- Cô  điên  ? Cô  đang chơi bài “Xuân Tuyết”!
- Đó là bài nhạc nổi tiếng của Hạ Tuyết!
- Cô  tự đề cao  quá . Sao dám thách thức cô gái xinh  và tài năng nhất khoa chúng  chứ!
- Đừng như . Cô  mới đến thôi. Làm  cô   gì về trường chúng  ?
- Cứ  thử xem!
...
Giáo sư Trương và trưởng khoa Hồ  bên cạnh  sững sờ.
Bản nhạc "Xuân Tuyết" nổi tiếng khắp thế giới. Bản nhạc   khó,  còn đòi hỏi kỹ thuật cao. Không ai trong  họ ngờ rằng Kiều Niên  chọn một bài hát khó đến .
Đôi tay thon dài của Kiều Niên lướt  dây đàn, gợi nhớ đến đôi bướm bay lượn  thảm hoa. Từng động tác đều thanh thoát. Những nốt nhạc trong trẻo, sắc sảo vang lên từ đầu ngón tay cô, khiến    khỏi đắm chìm  âm nhạc.
Mọi  đều sửng sốt. Họ  ngờ Kiều Niên   thể chơi  thứ âm nhạc tuyệt vời đến .
- Sao cô   thể tự học  chứ? Chắc chắn là  dối!
- Cô  chơi  hơn Hạ Tuyết nhiều!
- Vậy ? Cô  học riêng với thầy giáo ?
- Nếu   như thế   lớp , chắc chắn sẽ nâng điểm của chúng  lên  ?
- Được , đừng  nữa. Có lẽ đây là bài nhạc duy nhất cô  !
Dù  thì, mấy học sinh đó vẫn còn quá nhỏ và non nớt. Vẻ ghen tị hiện rõ  mặt.
Sau khi bài nhạc kết thúc, Kiều Niên từ từ thu tay . Cô  lâu  chơi bài hát , ngón tay  cứng. May mà cô vẫn chơi .
Kiều Niên  dậy  giáo sư Trương.