Ánh mắt giáo sư Trương thoáng qua vẻ ngưỡng mộ. Ông đắm chìm màn trình diễn của Kiều Niên. Không nhiều thể chơi đến trình độ .
Giáo sư Trương gật đầu hài lòng.
- Em chơi lắm. nhận em học trò!
Kiều Niên rạng rỡ. Cô vội vàng .
- Cảm ơn giáo sư Trương.
Bên cạnh, trưởng khoa Hồ cảm thấy gánh nặng vai như trút bỏ. Vừa , ông còn lo Kiều Niên thể thi đỗ đại học, nhưng giờ thì còn lo nữa. Ông sang giáo sư Trương.
- Được , giáo sư Trương, thì bắt đầu học thôi. sẽ giúp cô đăng ký!
- Cảm ơn trưởng khoa Hồ. - Kiều Niên mỉm với ông.
Trưởng khoa Hồ Kiều Niên mỉm .
- Cố gắng học nhé!
Kiều Niên mỉm gật đầu.
Sau đó, Kiều Niên theo giáo sư Trương và các bạn học mới trở về lớp. Sau khi cô tự giới thiệu bản sân khấu, giáo sư Trương sắp xếp cho cô cạnh cửa sổ bên hàng ghế thứ ba.
Nửa tiếng , lớp học kết thúc.
Vừa khi giáo sư Trương rời khỏi lớp, nhiều nữ sinh chạy đến bên Kiều Niên, tò mò cô.
- Niên Niên, tự học nhạc thật ?
- Niên Niên, giỏi đến ?
- Phải, . Cậu bí quyết lối tắt nào ?
- Niên Niên, cô giỏi quá. Cô cần đến đây học nữa!
- A, Nữ thần Niên Niên, phương pháp học tập đặc biệt nào ? Cậu thể dạy cho những phàm đáng thương ?
Kiều Niên sững sờ sự nhiệt tình của họ.
Cô mới chơi một bản nhạc. Sao vây quanh cô thế?
Kiều Niên há miệng định , nhưng kịp gì thì một giọng khinh thường vang lên từ bên cạnh.
- Chậc, cô gì chứ? Chỉ là bài Xuân Tuyết thôi mà. Ai mà chơi chứ? Các cứ khen cô như ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-226-qua-tang.html.]
- Chắc là cô may mắn lắm mới chơi bài . Chắc đây là bài duy nhất cô !
- , đúng . Chắc cô còn chẳng chơi nhạc cụ nào nữa.
Bạn cùng bàn của Kiều Niên thấy thế thì nhíu mày. Đập bàn dậy, quát tháo.
- Cậu quá ? Kiều Niên chơi lắm. Ai cũng học hỏi lẫn . Sao thế? Thừa nhận khác giỏi mà thấy khó khăn đến ? Đồ ngốc!
- Im lặng!
- Cậu mới là nên im lặng! Cô rõ ràng là năng lực. Đây là hiện thực. Chẳng cũng chơi bài ? Nào, chơi . Chúng hãy cùng giám khảo. Xem ai chơi hơn!
Hai nhóm bắt đầu tranh cãi qua . Họ gần như sắp đánh đến nơi.
Ánh mắt của Kiều Niên rơi bạn cùng bàn. Cô nhỏ nhắn, búi nửa tóc lên. Đầu đeo một chiếc nơ đỏ tươi, mặc một chiếc váy xanh trắng. Trông cô thật đáng yêu.
Cô bao giờ ngờ cô gái bá đạo đến , cứ như một trùm mafia .
Ngay lúc hai bên đang cãi , tiếng gõ cửa.
Mọi đồng loạt sang.
- Các tìm ai?
Một cô gái mặc váy đỏ rượu vang ở cửa. Dáng cô vô cùng gợi cảm, vòng một ước chừng 34 độ F.
- Ai trong hai là Kiều Niên?
Kiều Niên bình tĩnh đáp.
- Là .
Cô gái mang giày cao gót, từng bước một tiến về phía Kiều Niên, váy bay phấp phới trong gió. Cô dừng mặt Kiều Niên, liếc mặt cô .
- Tiểu thư Hạ nhờ tặng quà cho cô. Hy vọng cô thích!
Nói xong, cô gái đặt một hộp quà lên bàn Kiều Niên.
Kiều Niên cô gái mặc váy đỏ, vẻ mặt đầy vẻ bối rối.
Bạn cùng bàn lập tức trả lời Kiều Niên.
- Niên Niên, tiểu thư Hạ là hoa khôi của khoa chúng . Cô xinh , bụng, còn thành tích nữa. Cô thiện với các bạn cùng bàn. Nhìn kìa, cô đến tặng quà cho ngay khi trường!
Kiều Niên bạn cùng bàn với vẻ bối rối. Sao cô cảm thấy lời khen của bạn cùng bàn chút mỉa mai nhỉ?
- Tiền bối, xin hãy cảm ơn tiền bối Hạ. - Kiều Niên bình tĩnh .