Tổng Giám Đốc, Vợ Ngài Là Vị Sếp Bí Ẩn - Chương 232: Mất Vé

Cập nhật lúc: 2025-07-27 07:50:41
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

- . chỉ nhớ một chuyện.

Lời Cố Châu dứt, tay Kiều Niên đang cầm chai rượu khẽ run lên. Cô giả vờ bình tĩnh, đậy nắp chai . Cầm ly pha lê, bước đến ghế sofa xuống.

Cô xoay nhẹ ly pha lê, rượu vang đỏ trong ly. Cô nhấp một ngụm sững sờ.

Cái !

Cô uống cạn ly rượu vang đỏ trong ly pha lê.

Hương vị quả thực khác biệt!

Kiều Niên đưa ly pha lê lên môi nhấp thêm một ngụm.

Hương vị ngon hơn nhiều so với ly rượu vang thông thường.

Kiều Niên xoay ly pha lê, mỉm .

- Ngon hơn nhiều so với ly rượu vang thông thường.

- Ừ. - Cố Châu lạnh lùng đáp. Trước khi Kiều Niên kịp phản ứng, tắt đèn.

Cầm ly rượu vang đỏ, Kiều Niên về phía Cố Châu với vẻ mặt khó hiểu, khẽ nhíu mày.

Người đàn ông ?

Sao nổi cơn tam bành?

Anh nhớ chuyện xảy . Sao ngừng giữa chừng?

Chẳng lẽ đàn ông chỉ hỏi cô về chiếc ly pha lê ?

Lạ lùng đến ?

Kiều Niên hiểu nổi Cố Châu. Cô uống một cạn sạch, đặt chiếc ly lên bàn xuống ghế sofa một cách bình thản.

Ghế sofa êm. Sau một ngày bận rộn, Kiều Niên ngủ nhanh.

Tuy nhiên, Cố Châu hề cảm thấy buồn ngủ.

Trong bóng tối, ánh mắt đặc biệt sáng ngời. Anh sang Kiều Niên, thấy cô cuộn tròn ghế sofa như một chú mèo con.

Cố Châu thu ánh mắt , vẻ mặt phức tạp. Vừa mơ một giấc mơ kỳ lạ.

Dường như hồi nhỏ mơ thấy chính . Kiều Niên dường như cũng ở trong giấc mơ của , nhưng chi tiết thì rõ ràng. Anh chỉ mơ hồ nhớ vài mảnh vụn lộn xộn.

Giống như đang trong phòng tắm và Kiều Niên đang nhẹ nhàng giúp tắm. Đôi mắt xinh như hồ ly của cô tràn ngập sự dịu dàng mà từng thấy đây.

Ánh mắt đó dần dần chồng lên ánh mắt của .

Cố Châu hiểu tại mơ như . Bực bội, , nhắm mắt chuẩn ngủ.

Ngày hôm .

Kiều Niên dọn dẹp từ sáng sớm và mang theo cây vĩ cầm mà bà Cố tặng cô đến trường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-232-mat-ve.html.]

Trước khi đến cửa lớp và ở hành lang, cô thấy tiếng nức nở của Diệp Nhiên.

- Ai ? Ai lấy vé của ?

Kiều Niên bước với cây vĩ cầm của . Cô hề ngạc nhiên khi Diệp Nhiên mất vé. Hôm qua, Diệp Nhiên phô trương vé xem hòa nhạc của Đông Hoa một cách lộ liễu đến mức thu hút sự chú ý của nhiều .

Khoe khoang thì trả giá.

Vé của Đông Hoa quý giá. Trong lớp ai là .

Tên trộm đó chắc cả đời cũng dám lấy vé xem!

Kiều Niên bình tĩnh bước đến chỗ của xuống.

Thấy Kiều Niên đến, Vương Huyên mỉm chào đón cô.

- Chào buổi sáng, Niên Niên!

- Chào buổi sáng. - Kiều Niên mỉm chào cô.

Vương Huyên tò mò món đồ trong tay Kiều Niên.

- Cậu mang đàn violin theo ?

- Ừ.

Vương Huyên Kiều Niên với vẻ mặt khó hiểu.

- Phòng tập của chúng nhiều đàn violin ? Cậu mang đàn violin đến lớp mệt ?

Kiều Niên mỉm lắc đầu. Cô giải thích.

- Cây vĩ cầm quan trọng với . quen với nó càng sớm càng . Sau , sẽ chơi nó cho một quan trọng với .

Vương Huyên mỉm gật đầu.

- Niên Niên, nhất. Chắc chắn thích đó!

Kiều Niên mỉm .

Diệp Nhiên giận dữ hét lên.

- Ai mà bàn tay đê tiện như ăn cắp? Nếu bắt , nhất định sẽ đưa đến đồn cảnh sát. Mày ăn cắp là phạm pháp ?

Thấy Diệp Nhiên tức giận, một vài học sinh nhỏ giọng an ủi cô.

- Diệp Nhiên, chị để nó ở chỗ khác ?

- Ừ, nghĩ kỹ !

- Lớp chúng nên ai ăn cắp!

Diệp Nhiên trầm mặt xuống. Cô lắc đầu, nước mắt lưng tròng .

- Chắc chắn . Vé của kẹp giữa bản nhạc. À mà, ai là cuối cùng rời hôm qua ?

- À, nhớ cô là học sinh cuối cùng rời mà!

Loading...