Đột nhiên, mắt Hạ Tuyết sáng lên. Cô ngập ngừng .
- Anh để điện thoại cho chị. Anh khi nào chị rảnh thì liên lạc. Em nghĩ chị nên gọi cho bây giờ ? Không chị thể tận dụng cơ hội ?
- Tất nhiên là gọi . Chị Hạ Tuyết, dù thế nào cũng thử xem. Chuyện liên quan đến tương lai của chị. Nhanh gọi cho ! - Cao Lăng phấn khích , như thể Cao đang tìm cô.
Hạ Tuyết gọi thì Cao máy.
Hạ Tuyết hít một thật sâu. Vẻ mặt cô bình tĩnh, trở vẻ nghiêm nghị và tao nhã thường ngày.
- Chào .
- Cô Hạ.
- Là . hoãn một cuộc hẹn. Anh vẫn còn trong phòng tập ? thể qua đó bây giờ ?
- Vậy thì quá. Khi nào cô thể qua?
- Anh thấy nửa tiếng nữa thế nào? - Hạ Tuyết cẩn thận hỏi.
- Được , . sẽ đợi cô ở đây.
- Được.
Nói xong, Hạ Tuyết cúp máy, thở phào nhẹ nhõm. Chỉ cần Cao chịu chờ cô ở phòng tập là cô vẫn còn cơ hội.
Vừa nãy Hạ Tuyết chuyện điện thoại, Cao Lăng lén từ bên cạnh. Giờ cô hào hứng với Hạ Tuyết.
- Chị Hạ, Cao , em nghĩ thích chị . Em nghĩ chị sẽ sớm trở thành nghệ sĩ của thôi. Em Cao chỉ dẫn một nghệ sĩ cùng. Vậy nếu Cao dẫn dắt chị, chẳng chị sẽ thường xuyên tập luyện với Đông Hoa ? Trời ơi, chỉ nghĩ đến thôi là em thấy phấn khích .
Cao Lăng nảy một ý tưởng . Chỉ cần Hạ Tuyết thể trở thành nghệ sĩ của Cao, cô chắc chắn sẽ vé xem buổi hòa nhạc của Đông Hoa .
Đến lúc đó, cô nhất định sẽ dùng vé xem hòa nhạc để khoe khoang mặt Kiều Niên và Vương Huyên, kẻo họ coi thường .
Hạ Tuyết vẫn còn mơ màng. Cô cảm thấy như hạnh phúc bất ngờ ập đến. Cô ngẩng đầu với Cao Lăng.
- Chị nghĩ nên về ký túc xá đồ hơn. Dù thì ấn tượng ban đầu cũng quan trọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-247-hoa-trang-nho.html.]
Cao Lăng gật đầu đồng ý.
- . Chúng nhất định đồ cho chị hơn. Em cùng chị!
Hai mươi phút , Hạ Tuyết thu dọn đồ đạc xong xuôi, cô và Cao Lăng đến cửa phòng tập.
Hạ Tuyết hồi hộp.
Anh Cao đợi sẵn ở cửa. Thấy Hạ Tuyết đến, thở phào nhẹ nhõm. Vừa định gì đó, nhận Hạ Tuyết đồ.
Cô cũng đang mặc một chiếc váy trắng hở vai. Mái tóc dài của cô xõa xuống, trông cô như một con búp bê sứ xinh . Cô đến mức khiến thể rời mắt.
Anh Cao sững sờ. Hạ Tuyết thậm chí còn trang điểm. Chẳng lẽ Hạ Tuyết ?
Anh Cao bước tới và mỉm .
- Hạ tiểu thư, cuối cùng cô cũng đến . Mời !
Lục Nhị gia đợi lâu. Nếu đợi thêm nữa, sẽ nổi giận.
Khi Hạ Tuyết thấy lời Cao, cô mỉm hỏi.
- Thưa , dạy con của ?
Đây là điều Hạ Tuyết và Cao Lăng nghĩ và giả vờ phận của Cao. Bằng cách , họ thể tạo ấn tượng với .
Khi Cao thấy lời Hạ Tuyết , cô với ánh mắt đầy ẩn ý. Khi Hạ Tuyết ăn mặc chỉnh tề đến đây, nghĩ rằng Hạ Tuyết phận của .
Nhiều phận của . Nếu Hạ Tuyết đồ, tin ngay cái cớ . giờ đây, thấy bông hoa trắng nhỏ bé thật phiền phức.
Anh tự hỏi Đông Hoa đang nghĩ gì. Sao hứng thú với cô gái chứ?
Nụ mặt Cao tắt ngấm. Anh dẫn Hạ Tuyết trong.
- Có liên quan đến nơi . Chúng trong chuyện nhé!
Hạ Tuyết vẫn còn hồi hộp. Cô nhận sự đổi trong ánh mắt Cao. Cô chỉ nghĩ sắp thành công ngay lập tức. Cô gật đầu .
- Được.