Khi Lục Niên  Kiều Niên , hàng mi dài của  cụp xuống. Sau khi tiếng vĩ cầm chiều hôm đó dừng ,   qua cửa sổ và thấy đồng hồ ở tòa nhà bên cạnh. Đồng hồ chỉ 3:30 chiều.
Thật , điều   cần  hỏi. Vừa  khi  Kiều Niên chơi vĩ cầm,     chắc chắn rằng   đang tìm chính là Kiều Niên.
Kiều Niên  Lục Niên và lập tức hiểu .
Nếu cô  nhầm,  trong phòng tập chiều hôm qua hẳn là Đông Hoa , chứ    Cao.
Theo dòng suy nghĩ , cô chính là nữ nhạc công mà Đông Hoa  đang tìm kiếm.
Nghĩ đến đây, Kiều Niên vô cùng phấn khích. Không  vì cô  Đông Hoa  chọn  nữ nhạc công, mà là vì kỹ năng chơi vĩ cầm của cô   Đông Hoa  công nhận.
Đông Hoa  chính là thần tượng của cô. Được thần tượng công nhận tài chơi vĩ cầm quả là một niềm tự hào!
Hạ Tuyết chắc hẳn   dối  Cao. Cô   mạo danh cô để trở thành nữ nhạc công chính thức của  Cao.
Hì hì!
Hạ Tuyết  giỏi bày mưu tính kế. Cô   âm mưu hại chính  .
Đôi mắt xinh  như hồ ly của Kiều Niên nheo . Chúng 30% xảo quyệt, 70% lạnh lùng.
Hạ Tuyết  dám dùng tên  để lừa gạt thần tượng của , Đông Hoa . Chẳng  cô  nên trả giá ?
Vương Huyên giờ  hiểu. Cô  Đông Hoa  là  thông minh. Cô  cần  nhắc nhở  thêm điều gì nữa. Cô đoán nữ nhạc công mà Đông Hoa   thích ngay từ đầu chính là Kiều Niên.
Vì cả hai bên đều  lên tiếng, nên cô cũng  cần   thêm. Chắc hẳn mỗi  đều  ý kiến riêng.
Mọi  ở đây đều  thông minh. Nghe họ  chuyện, họ lờ mờ hiểu  ý tứ.
Kiều Niên cất cây vĩ cầm , liếc  đồng hồ  cổ tay. Cô mỉm   với bà Cố.
- Bà ơi, muộn . Chiều nay chúng cháu còn tiết học. Cháu và Huyên Huyên sẽ về trường chuẩn  bài.
- Đi ! – Bà Cố  với Kiều Niên.
Bà  sang Diệp quản gia .
- Bảo  đưa bọn họ về!
- Vâng, thưa bà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-269-am-muu.html.]
- Cảm ơn bà!
Sau khi Kiều Niên  chuyện với bà Cố, ánh mắt  hướng về Lục Niên. Lúc cô đau đớn, tiếng nhạc của Lục Niên  cứu cô khỏi cơn đau.
Giờ Kiều Niên  cơ hội gần gũi với Đông Hoa , cô  khỏi  chút lo lắng.
- Đông Hoa , hy vọng     thể nhờ  chỉ bảo!
- Được. - Lục Niên mỉm  với Kiều Niên.
Kiều Niên nắm tay Vương Huyên rời khỏi phòng khách.
Hai   trong xe   một lời. Ăn ý  về phía lớp học.
Giờ  đường   ai. Nghĩ đến lời  ngạo mạn của Cao Lăng trong lớp, Vương Huyên cảm thấy ghê tởm.
Cô  hiểu  Cao Lăng và Hạ Tuyết  mặt dày đến mức dám giả danh Niên Niên. Sao  dám khoe mẽ  mặt Niên Niên chứ!
Mặt họ dày hơn cả tường thành.
Vương Huyên càng nghĩ càng tức giận. Cô  khỏi than thở.
- Niên Niên, Hạ Tuyết và Cao Lăng thật quá vô liêm sỉ. Hạ Tuyết lợi dụng  để tham gia buổi hòa nhạc. Trước đây tớ cứ nghĩ cô  sẽ lôi kéo Đông Hoa , nhưng giờ tớ chắc chắn 100% là cô  sẽ  . Hơn nữa, nếu tin tức về việc cô  giả mạo  vạch trần, nhân phẩm của cô  sẽ  nghi ngờ. Cô  chắc chắn sẽ phá hỏng buổi hòa nhạc của Đông Hoàng . Giải pháp duy nhất bây giờ là vạch trần bộ mặt thật và giải quyết hiểm họa tiềm ẩn của cô  càng sớm càng !
Kiều Niên mỉm  với Vương Huyên. Vương Huyên  trúng phóc. Cô  quả là bạn  của cô. Tâm tư của họ  thông suốt.
Nhìn thấy nụ  của Kiều Niên, Vương Huyên lập tức hiểu . Cô tò mò hỏi.
- Cậu  nghĩ  cách đối phó với Hạ Tuyết ?
Kiều Niên mỉm  với Vương Huyên, uể oải .
- Cậu thấy chúng  nên đến phòng tập violin  23 tập đàn ? Chúng  sẽ tập bài “Nhớ”.
Nghe Kiều Niên , Vương Huyên  híp mắt, giơ ngón tay cái lên khen Kiều Niên.
- Thật lợi hại. Cô  nhất định sẽ sợ c.h.ế.t khiếp!
Đôi môi đỏ mọng của Kiều Niên cong lên thành một nụ  gian xảo. Ngón tay thon dài vén tóc   tai, thản nhiên .
- Dọa c.h.ế.t   chán lắm. Mèo bắt chuột thì lúc nào cũng  trêu chọc chuột. Chỉ  thế mới vui!