May mắn , Cố Châu dừng   mặt cô.
Kiều Niên nuốt nước bọt, lo lắng. Cô  vẻ mặt giận dữ của Cố Châu. Không hiểu , cô cảm thấy hôm nay Cố Châu  chút kỳ lạ.
Chẳng lẽ Cố Châu  chọc tức?
Hình như   .
Chẳng lẽ Cố Châu   nhân cách mới?
Vừa định , Kiều Niên  thấy Cố Châu .
- Vừa    em  tối nay sẽ sinh con ?
Mắt Kiều Niên trợn tròn, mặt đỏ bừng.
Ánh mắt cô vô tình rơi xuống chiếc giường phía  Cố Châu. Lúc  cô mới nhận ,  tắm xong, Cố Châu   một chiếc giường đôi cực kỳ xa hoa.
Kiều Niên kinh ngạc  Cố Châu.
Hôm nay     ?
Chẳng lẽ      cô cố ý trêu Tưởng Nguyệt ? Sao   coi trọng chuyện  đến ?
Tim Kiều Niên đập thình thịch. Cô lo lắng  Cố Châu khi thấy mặt Cố Châu ngày càng gần .
Bỗng nhiên, Kiều Niên nhớ  nụ hôn ở phòng khách.
Anh  định hôn cô  nữa ?
Tim Kiều Niên bắt đầu đập loạn xạ.
Cố Châu đặt tay lên tay nắm tủ quần áo phía . Anh hờ hững mở cửa tủ, lấy  một chiếc áo choàng tắm   về phía phòng tắm.
Cố Châu toát  một khí chất lạnh lùng, như thể  mới đùa giỡn.
Kiều Niên hoang mang.
Kiều Niên càng lúc càng thấy khó hiểu với Cố Châu.
Lông mày Kiều Niên nhíu chặt . Cô chỉ   khi  thấy tiếng cửa phòng tắm đóng .
Chiếc giường sofa cô đang    Cố Châu  bằng một chiếc giường nhỏ hơn. Tuy  thể ngủ  đó, nhưng sẽ  khó chịu. Suy nghĩ một chút, Kiều Niên trèo lên giường đôi.
Cô  còn nhớ rõ  bao lâu     ngủ  một chiếc giường lớn.
Chiếc chăn mềm mại khiến   cảm thấy đặc biệt thoải mái.
Kiều Niên  nhịn  lăn qua lăn   giường. Cô tìm một chỗ thoải mái, định ngủ  khi Cố Châu tắm xong để tránh ngượng ngùng.
 cô  nghĩ quá nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-300-ngu-chung.html.]
 lúc , Cố Châu bước  khỏi phòng tắm.
Cố Châu chỉ mới  phòng tắm  đầy năm phút. Chẳng    tắm quá nhanh ?
Kiều Niên nghi ngờ Cố Châu  mới tắm xong. Anh  tắm rửa chẳng hề nghiêm túc chút nào.
Cô  mở mắt, tiếp tục giả vờ ngủ. Đột nhiên, cô cảm thấy giường bên cạnh lún xuống một chút.
Tiếp theo là tiếng Cố Châu cởi quần áo.
Cởi quần áo...
Kiều Niên bất giác nhắm mắt . Cô  thấy tiếng tim  đập thình thịch.
Thình thịch, thình thịch...
Tiếng đập  màng nhĩ cô liên tục.
Kiều Niên chỉ mong đêm nay trôi qua trong yên bình.
Trong lúc Kiều Niên đang cầu nguyện, cô  thấy giọng  khàn khàn của Cố Châu.
- Em  thích trẻ con ?
Tuy Cố Châu chỉ hỏi vu vơ, nhưng cô cảm nhận  một áp lực vô hình tỏa  từ . Anh quyết tâm tìm  câu trả lời.
Kiều Niên từ từ mở mắt. Quay lưng về phía Cố Châu, cô mím môi hỏi.
- Vậy   thích trẻ con ?
- Là  hỏi em .
Kiều Niên suy nghĩ kỹ  ,
- Chúng .
Câu trả lời  chẳng khác gì  trả lời.
Sau đó, một sự im lặng ngượng ngùng bao trùm cả phòng ngủ.
- Còn  thì ?
Cố Châu  chút do dự đáp.
-   thích.
Người Kiều Niên  cứng đờ. Cô đột nhiên nhớ  chuyện năm năm . Lúc đó, cô   sinh con vì chuyện đó. Cô  hề hận đứa bé. Sau , đứa bé cũng  còn nữa. Cô chỉ cảm thấy tội . Chuyện đó  chôn sâu trong lòng, cô  thể nào buông bỏ .
Cố Châu thản nhiên  thêm.
-  cũng sẽ  sinh con.
Giọng điệu của Cố Châu  kiên quyết  lạnh lùng, như đang cảnh cáo cô.