- Cô cũng tin cháu ? - Cố Kỳ nhíu mày, nghiêm túc Kiều Niên.
Chẳng lẽ phụ nữ , cũng giống như bao khác, đều cảm thấy một đứa trẻ bình thường?
Khi Kiều Niên Cố Kỳ "cũng", lòng cô hiểu nhói lên. Đứa trẻ sống trong cảnh nào mà hỏi câu hỏi như ?
Trẻ con cần tin tưởng mới thể tạo dựng lòng tin.
Kiều Niên Cố Kỳ với vẻ đau lòng. Cô mỉm .
- Đương nhiên là cô tin cháu, nhưng cô nhà cháu ở . Cháu thậm chí còn giấy nợ cho cô nữa. Nhỡ cô tìm thấy cháu thì ?
Cố Kỳ nghiêm túc suy nghĩ, cảm thấy lời Kiều Niên lý. Cô bé lấy điện thoại , bật lên, mở WeChat.
- Chúng kết bạn WeChat nhé. Yên tâm, cháu bao giờ quỵt nợ .
Kiều Niên sững sờ.
Cố Kỳ ho khan một tiếng, nghiêm túc .
- Ý cháu là cháu sẽ luôn trả hết nợ.
Nụ mặt Kiều Niên càng thêm rạng rỡ. Cộng thêm WeChat của Cố Kỳ, cô nghĩ lát nữa sẽ lén theo dõi Cố Kỳ. Cô sẽ rời khi cô bé về đến nhà.
Cố Kỳ đến cửa quán cháo. Dường như nghĩ điều gì đó, cô bé Kiều Niên.
- Đừng theo cháu!
Nụ mặt Kiều Niên cứng đờ một lúc nở rộng.
- À mà , con gái thì đừng lung tung giữa đêm khuya. Ở đây nguy hiểm lắm! - Cố Kỳ nghiêm nghị dặn dò.
Cố Kỳ nghĩ đến biển xe của cô. Nó sẽ bảo vệ cô .
Kiều Niên mỉm . Thật kỳ lạ khi một cô bé bốn tuổi lo lắng cho một bà cô già.
Tuy nhiên, trong lòng Kiều Niên ấm áp.
Có con gái là nhất. Con gái như một chiếc áo bông nhỏ nhắn, chu đáo.
Kiều Niên ban đầu định năm phút khi Cố Kỳ rời sẽ theo, nhưng nghĩ đến những lời Cố Kỳ , cô trái ý cô bé.
Kiều Niên lấy điện thoại , dùng kỹ năng hack để xâm nhập Skynet. Từ camera giám sát, cô quan sát lộ trình Cố Kỳ qua. Khi Cố Kỳ đến một căn hộ, tín hiệu lập tức biến mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-315-co-tin-chau.html.]
Hình như căn hộ lắp đặt một tường lửa mạnh. Hầu hết đều thể vượt qua .
Kiều Niên tự nhiên soi mói đời tư của khác nên tắt trang web.
Lúc , điện thoại của cô bắt đầu reo.
Kiều Niên mở điện thoại , thấy là Cố Kỳ gửi địa điểm cho khi cô bé về nhà. Cô thở phào nhẹ nhõm.
Cố Kỳ cửa nhà, do dự nên .
Giọng ngạc nhiên của Trần Thanh vang lên từ trong nhà.
- Thiếu gia cố tình tránh Skynet ? Những nơi qua đều là điểm mù, camera giám sát thể thấy. Nếu tự thì...
Trần Thanh thật sự sững sờ!
Làm thiếu gia chỗ tìm Skynet?
Cậu thực sự né tránh nó một cách hảo.
Điều đó là thể. Thiếu gia vẫn còn là một đứa trẻ.
Trần Thanh hoảng hốt Cố Châu và hỏi với vẻ chắc chắn.
- Nhị thiếu gia, chẳng lẽ thiếu gia bắt cóc? Chúng nên báo cảnh sát ?
Cố Châu nắm chặt tay, lông mày nhíu . Vẻ mặt trở nên nghiêm túc.
Khi đứa trẻ đó một tuổi, nó cũng giống như bao đứa trẻ khác. Tuy nhiên, đó, nó ngày càng ít .
Lo lắng sức khỏe của đứa trẻ vấn đề, Cố Châu đưa đứa trẻ đến các bệnh viện lớn để kiểm tra. Tuy nhiên, kết quả khám bệnh tại bệnh viện cho thấy rõ ràng dây thanh quản của đứa trẻ vấn đề gì.
Đứa trẻ chỉ rụt rè và giao tiếp với khác.
Đây là đầu tiên nó khỏi nhà một . Thậm chí nó còn cố tình tắt điện thoại.
Ánh mắt Trần Thanh vô tình rơi cửa. Anh thấy Cố Kỳ đang đó.
- Thiếu gia, cuối cùng cũng về ! - Trần Thanh mỉm bước tới, vội vàng kéo Cố Kỳ . Anh dẫn Cố Kỳ đến ghế sofa xuống.
- Sao tay lạnh thế? Để sưởi ấm cho .
Cố Châu bên cạnh, nhíu mày, Cố Kỳ chớp mắt.