Tống Vũ nhanh chóng lấy bình tĩnh. Cô mỉm với Tưởng Kỳ và .
- Ông Tưởng, xin hãy trả lời câu hỏi của chúng !
Tưởng Kỳ lão gia vuốt râu .
- thật sự may mắn. Khoảng bảy năm , may mắn xem tranh của Hoàng Thạch . Chúng gọi là Ánh sáng ban ngày ở cuối đêm và Ánh nắng mặt trời.
Một nụ hạnh phúc hiện lên khuôn mặt Tưởng Kỳ. Ông tiếp.
- Nét vẽ của hai bức tranh nhẹ nhàng, sắc sảo. Hơn nữa, chúng vẽ một loại giấy đặc biệt. Tuy bề mặt nhẵn mịn, nhưng bốn góc những hoa văn ngang. Hơn nữa, tranh của tiểu thư Tống dùng loại giấy !
Nói đến đây, vẻ mặt Tưởng Kỳ dần trở nên nghiêm nghị.
- Tuy rằng nhiều chép tranh của khác, nhưng thể nào tìm loại giấy giống hệt.
Sau khi Tưởng Kỳ xong, những khác càng thêm tức giận.
- Cô Kiều, cô nên tiến lên xin !
- Kiều Niên, cô quá đáng . Sao cô dám lừa gạt bằng đồ giả trong một dịp quan trọng như !
- Kiều Niên, ai cho cô can đảm ? Cô hôm nay là buổi đấu giá từ thiện cho trẻ em núi ? Giờ thì cô phá hỏng hết !
- Thật là xui xẻo!
- Nếu Tần Xuyên phát hiện cô quyên góp tranh giả, chắc chắn sẽ nổi giận!
...
Kiều Vũ khẽ nhíu mày. Anh đẩy kính lên sống mũi, ánh mắt dừng khuôn mặt của Tưởng Kỳ lão gia. Anh hỏi.
- Chỉ dựa giấy mà đánh giá tranh quá đáng ?
Nghe Kiều Vũ , đều sững sờ. Họ ngờ Kiều Vũ lên tiếng bênh vực Kiều Niên.
nghĩ , đều cảm thấy chuyện cũng bình thường thôi. Dù Kiều Niên cũng là em gái của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-367-bao-ve-em-gai.html.]
Là trai, việc tin tưởng em gái cũng là điều dễ hiểu.
Kiều Hân sững sờ. Cô ngờ trai vẫn tin Kiều Niên khi Tưởng Kỳ Kiều Niên dối.
Kiều Niên hề bất ngờ khi Kiều Vũ lên tiếng bênh vực . Đôi mắt như hồ ly của cô khẽ nheo .
Ánh mắt của Cố Châu dừng mặt Kiều Vũ. Không hiểu , nhớ đến lời Kiều Vũ với .
"Kết hôn vẫn thể ly hôn, đúng ?"
Một thoáng lạnh lẽo hiện lên trong đôi mắt sâu thẳm của Cố Châu.
Trần Thanh bên cạnh Cố Châu, cảm thấy một cảm giác áp bức khó tả.
Tính chiếm hữu của Nhị thiếu gia trỗi dậy.
Ông Tưởng Kỳ nhíu mày .
- nghiên cứu tranh của Hoàng Thạch , đương nhiên phong cách của ông . Dĩ nhiên, chỉ dựa giấy mà phán đoán. Kiều , Kiều Niên tiểu thư là em gái của , nhưng thể bảo vệ cô như .
Khi Kiều Hân nửa câu của Tưởng Kỳ, cô khỏi nhíu mày. Cô lo lắng liếc Kiều Vũ.
Vẻ mặt Kiều Vũ bình tĩnh. Anh chỉnh cà vạt một chút, đút tay túi quần.
- Tưởng , chắc chắn ông từng gặp Hoàng Thạch. Ông từng gặp, đừng vội chắc chắn như . Nếu , vinh quang cả đời ông sẽ hủy hoại ở đây.
Lời của Kiều Vũ như một lời cảnh cáo, nhưng mang theo một cảm giác áp bức nặng nề.
Tưởng Kỳ khỏi nhíu mày.
Kiều Niên nắm chặt tay. Ký ức xưa cũ cứ hiện về trong tâm trí.
Những xung quanh Kiều Vũ , bắt đầu xì xào bàn tán.
- vẫn luôn nghĩ Kiều Niên và nhà họ Kiều hợp . Không ngờ Kiều Vũ bảo vệ em gái đến .
- Những lời đồn đều là bịa đặt. Chẳng họ Cố thiếu gia sắp c.h.ế.t ? Nhìn Cố thiếu gia bây giờ kìa. Trông chẳng vẻ gì là bệnh cả.