Lúc , vẻ mặt Tần Lục hiện lên vẻ vui mừng. Cô phấn khích  Cố Châu và .
- Anh    oan. Vậy tức là  tin lời  . Anh cũng tin rằng tất cả chuyện  là do Tưởng Nguyệt sắp đặt, đúng ? Thật ,  chỉ là   hại.
Thấy Cố Châu   gì, Tần Lục  dự cảm  lành. Cô lo lắng hỏi.
- Vậy là  sẽ  hại  ?
Cố Châu  bao giờ là kẻ ngốc   khác lừa gạt. Theo hiểu  của  về Tưởng Nguyệt, chuyện    thể là do cô  gây .
Điều đó   nghĩa là Tần Lục vô tội.
Cố Châu  xuống Tần Lục và bình tĩnh hỏi.
- Cô dùng tay nào giật điện thoại?
Tần Lục  sững sờ,  hiểu Cố Châu đang  gì.
Điện thoại. Điện thoại nào?
Sao cô  giật điện thoại chứ?
- Ở trường. - Cố Châu ôn tồn nhắc nhở.
Tim Tần Lục căng thẳng đến mức  nhảy dựng lên. Cô lo lắng  Cố Châu, lắp bắp.
- , ...
- Trí nhớ của cô kém quá,  cứ đoán bừa ... - Cố Châu cầm d.a.o gọt hoa quả bên cạnh, vung vẩy  mặt Tần Lục.
- Không, ... - Tần Lục hét lên.
- Hay là cô dùng cả hai tay cướp? - Cố Châu    cầm d.a.o gọt hoa quả trong tay, lia lịa  mặt Tần Lục, như  chặt đứt cả hai tay của Tần Lục.
Tần Lục  run rẩy sợ hãi. Cô ngã xuống đất, run giọng van xin.
- Kiều Niên  bắt   trả giá .  thật sự   !
Nói xong, Tần Lục như nghĩ  điều gì đó. Cô quỳ xuống đất,  chút do dự dập đầu  mặt Cố Châu.
- Xin  thả  .  thật sự    quen đứa trẻ đó.
- Cô bắt nạt con . Làm    thể bỏ qua chuyện   khi  đích  dạy cho cô một bài học?
Tần Lục  thẳng dậy,  Cố Châu với vẻ khó tin.
- Cái gì? - Tần Lục mở to mắt.
Cố Kỳ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-386-dai-bang.html.]
Hóa  là con của Cố Châu.
Cả hai đều họ Cố.
Sao lúc đó cô   nghĩ  nhiều đến ?
Người phục vụ đang trốn bên giường cũng tò mò thò đầu ,    để ý đến sự hoảng loạn trong lòng.
Cố Châu quả nhiên  con. Đây là tin động trời!
Nếu tin  lan truyền...
- AHHHHH!!!
Suy nghĩ của  phục vụ  cắt ngang bởi tiếng hét của Tần Lục.
Lúc   phục vụ mới thấy vai  của Tần Lục   d.a.o gọt hoa quả trong tay Cố Châu cứa , mơ hồ thấy  xương trắng của cô.
Người phục vụ tè  quần.
Tần Lục hét lên đau đớn, lăn lộn  ngừng.
Lần , cô  thực sự sẽ  tàn phế.
Tuy nhiên, vẻ mặt của Cố Châu   bình tĩnh, như thể chuyện  chẳng liên quan gì đến . Anh bình tĩnh lấy một tờ giấy  bàn , lau sạch m.á.u  con d.a.o gọt hoa quả.
Ánh mắt lạnh lẽo của  hướng về phía  phục vụ cách đó  xa. Rồi   sang Tần Lục,   ngã xuống đất và sắp ngất  vì đau đớn. Đôi môi mỏng của  khẽ hé mở.
- Nếu  mà   lai lịch của Cố Kỳ từ những kẻ  liên quan,    sẽ cắt lưỡi các .
Giọng  của Cố Châu  bình tĩnh, nhưng lời  của   khiến   rùng .
Người phục vụ run rẩy thề thốt.
- Ông Cố,  sẽ   với ai cả. Nếu  ,  sẽ  sét đánh c.h.ế.t mất!
Tần Lục chống đỡ  , .
- ,  sẽ   với ai cả...
Cố Châu thản nhiên ném con d.a.o gọt hoa quả lên bàn  chậm rãi bước  ngoài.
Tần Lục  bóng lưng Cố Châu, ánh mắt tràn đầy tuyệt vọng.
Tại ?
Sao  thành  thế ?
Cố Kỳ rõ ràng là con của một nhân viên bảo vệ. Sao đột nhiên  trở thành thiếu gia của Cố gia?