- Được. - Lục Châu  chút do dự đồng ý.
Tống Nguyệt sững sờ.
Sắc mặt Tống Nguyệt tái mét.
Nhìn thấy Tống Nguyệt như , Kiều Niên  nhịn  .
Lục Châu đúng là  ngay thẳng. Chẳng lẽ  thật sự  hiểu ý của cô gái  ?
Tống Nguyệt tức giận  chôn chân tại chỗ, oán hận  Lục Châu và Kiều Niên đang dần khuất bóng.
Cô là con gái nhà họ Tống,  cô  thể uất ức bỏ  như ?
Cô tuyệt đối  thể cứ thế bỏ !
Chuyện  nếu truyền  ngoài, cô sẽ  sỉ nhục!
Vì Lục Châu  Nguyệt Thần, nên chuyện  giải quyết dễ dàng.
Chỉ cần   Nguyệt Thần, Lục Châu nhất định sẽ coi trọng cô, xin  cô.
Nghĩ đến đây, Tống Nguyệt  cảm thấy tự hào.
Lâm Nam  bên cạnh Tống Nguyệt, cẩn thận nhắc nhở.
- Cô Tống, máy bay của cô sắp cất cánh . Xin hãy  thủ tục lên máy bay.
Tống Nguyệt   vui. Cô trừng mắt  Lâm Nam, giận dữ .
- Cút ! Tránh .   lên máy bay!
Nghe thấy lời Tống Nguyệt, sắc mặt Lâm Nam  tối sầm . Anh đặt hành lý của Tống Nguyệt xuống,   một lời,  về phía Lục Châu.
Tống Nguyệt sắp nổi giận đến nơi khi thấy Lâm Nam ném hành lý xuống.
Lục Châu là Đại thiếu gia nhà họ Lục. Anh đối xử với cô như  cũng  .
Lâm Nam chỉ là một vệ sĩ nhỏ bé,  mà  dám ngang ngược như . Hắn căn bản  coi trọng nhà họ Tống.
Tống Nguyệt  Lâm Nam với vẻ mặt u ám. Sau đó, cô  hành lý với vẻ mặt ủy khuất  miễn cưỡng  kéo nó lên.
Lúc , một giọng nam khàn khàn trầm thấp vang lên từ bên cạnh.
- Để  giúp cô!
Nghe thấy giọng  , Tống Nguyệt  sững sờ. Cô ngẩng đầu lên, và khi  thấy  đàn ông   mặt, mắt cô bất giác mở to.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-406-duong-hep-gap-dich.html.]
Trời ơi!
Thật sự  một  đàn ông  trai như !
Người đàn ông   còn lịch lãm đến thế.
Tim Tống Nguyệt đập thình thịch.
Người đàn ông  trông quen quen.
Lúc  Tống Nguyệt mới nhớ   đàn ông  hình như chính là Giang Trì, vua cờ b.ạ.c trong truyền thuyết.
Ngay lúc Tống Nguyệt còn đang kinh ngạc, Giang Trì  đưa hành lý của cô cho vệ sĩ của .
Tống Nguyệt  chằm chằm  Giang Trì. Cô cảm thấy tim  như thắt .
Tống Nguyệt  Giang Trì với một chút tò mò trong lòng. Chẳng lẽ   cũng đến đây để tham gia trò chơi cờ b.ạ.c  ?
Tuy nhiên, Giang Trì  hề nhận  sự khác thường của Tống Nguyệt. Ánh mắt  vẫn dán chặt  bóng lưng Lục Châu cách đó  xa, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên.
Lục Châu!
Lâu lắm  mới gặp . Anh nhớ   quá.
Khách sạn MY!
Kiều Niên theo Lục Châu xuống xe.
Hai  bước  khách sạn. Đột nhiên, Kiều Niên  thấy một giọng  quen thuộc mà khó chịu.
- Anh ơi,  kìa! Chị gái đến !
Giọng   quá quen thuộc với Kiều Niên. Quay , cô thấy Kiều Hân đang nắm tay Kiều Vũ bước  khỏi xe.
Kiều Hân mặc một chiếc váy dài màu trắng, đội mũ rơm. Nụ  dịu dàng  môi, như thể cô đến đây để nghỉ dưỡng.
Ánh mắt Kiều Niên thoáng qua vẻ sốt ruột. Kẻ thù quả nhiên gặp   đường hẹp. Dù ở nước ngoài cũng  thể gặp .
Lúc , Kiều Vũ cũng  thấy Kiều Niên. Ánh mắt  dừng   khuôn mặt cô một lúc  mới cùng Kiều Hân bước tới.
Kiều Vũ   gì với Kiều Niên. Ngược ,   Lục Châu đang  bên cạnh, nghiêm túc hỏi.
- Giám đốc Lục, dự án Nam Sơn   thành. Khi nào thì bàn giao nhà?
- Tháng ! - Lục Châu đáp gọn.
Kiều Vũ khẽ gật đầu. Cuối cùng, ánh mắt  dừng  ở Kiều Niên đang  bên cạnh Lục Châu. Một tia vui mừng thoáng qua trong mắt .