- Kiều tiểu thư, tối qua cô nghỉ ngơi thế nào?
Bỗng nhiên, một giọng  trầm ấm vang lên phía .
Kiều Niên  giật . Cô  ,  thấy nụ  tao nhã  mặt ông Trần, khiến cô  thể nào cảm thấy ghê tởm.
Chính vì  mà Kiều Niên cảm thấy ông Trần  nguy hiểm.
Vừa  ông Trần , cô cứ tưởng là Cố Châu. Giọng  của ông   giống Cố Châu, nhưng nếu  kỹ vẫn  thể phân biệt .
Giọng ông Trần  khàn, còn giọng Cố Châu  trong trẻo như rượu.
Hơn nữa, Cố Châu sẽ  gọi cô là Kiều tiểu thư.
Nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của Kiều Niên, ông Trần lùi  một bước, giữ  cách với cô.
- Xin .    cô sợ ?
Tuy ông Trần  năng tao nhã, nhưng Kiều Niên vẫn  dám lơ là.
Kiều Niên lắc đầu .
- Không.
- Niên Niên.
 lúc , một giọng  lạnh lùng vang lên từ bên cạnh.
Kiều Niên nghiêng đầu, thấy Lục Châu đang  về phía .
Trong lòng Kiều Niên dâng lên một cảm giác kỳ lạ, một luồng ấm áp lan tỏa khắp . Bình thường Lục Châu sẽ  gọi cô như .
Cô  thích Lục Châu gọi  như .
Lục Châu bước đến bên Kiều Niên, nở một nụ  dịu dàng.
- Anh tìm em  lâu . Vậy là em  đến. Em  gây phiền phức gì cho ông Trần chứ?
Vừa , Lục Châu   chắn giữa Kiều Niên và ông Trần.
Ông Trần  thấy Lục Châu , mỉm  dịu dàng.
- Không. Hơn nữa,  chào hỏi Kiều tiểu thư xinh  là vinh dự của !
Lục Châu dịu dàng  Kiều Niên, giọng  tràn đầy trìu mến.
- Chắc em đói . Anh  gọi đồ ăn sáng cho em !
Kiều Niên nhẹ nhàng gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-414-cuu-vien.html.]
Lục Châu khẽ giơ tay lên. Kiều Niên lập tức hiểu ý, nắm lấy tay .
- Được , chúng   ăn thôi!
Nói xong, Lục Châu định dẫn Kiều Niên  phòng ăn thì nhớ  ông Trần cũng ở đó. Anh    ông Trần, mỉm  hỏi.
- Ông Trần, chúng  cùng ăn sáng nhé?
- Cảm ơn  Lục  chiếu cố.  ăn .
Lục Châu gật đầu, cùng Kiều Niên rời .
Kiều Niên nhận  ánh mắt của ông Trần đang dán chặt  .
Cảm giác   chằm chằm khiến cô  chút bất an. Mãi đến khi Lục Châu dẫn cô  góc phòng, cảm giác bất an mới dần biến mất.
Lúc , Lục Châu cũng dừng . Vẻ dịu dàng và cưng chiều của  lập tức biến mất.
Kiều Niên  hề cảm thấy ngượng ngùng. Cô  Lục Châu chỉ   để giúp cô.
Lục Châu  Kiều Nien, cứng nhắc .
- Xin  vì    đắc tội với cô!
Nếu   Cố lão phu nhân và Cố Châu nhắc nhở   chăm sóc Kiều Niên chu đáo,     bận tâm đến cô.
- Cảm ơn! – Kiều Niên chân thành .
- Lát nữa, cố gắng ở bên cạnh , đừng  lung tung.
Kiều Niên khẽ gật đầu.
Tuy cô  sợ ông Trần, nhưng ông  cô với ánh mắt kỳ lạ, cô  thể nào hiểu nổi.
Càng ít phiền phức càng .
Lúc  Lục Châu mới .
-  sắp bắt đầu .   thể lúc nào cũng chăm sóc cô . A Châu  sắp xếp vệ sĩ cho cô . Lát nữa  sẽ dẫn cô  gặp  !
Nghe Lục Châu  , Kiều Niên cảm thấy ấm lòng. Cô  ngờ Cố Châu  sắp xếp vệ sĩ cho . Thật sự  ngờ   là  ấm áp đến .
Kiều Niên mỉm  đáp.
- Được.
Khi Kiều Niên , đôi mắt cáo tinh ranh cong lên thành hình trăng khuyết. Trông cô thật đáng yêu, nét quyến rũ toát  từ đôi mắt  khiến    phạm sai lầm.
Lục Châu  giật . Khi Kiều Niên , trông cô thật giống Lục Kỳ. Sắc mặt  lập tức trở nên lạnh lùng.
- Sau   cần trang điểm  những dịp như thế  nữa. Đừng  với ai cả!