Kiều Niên  chắc chắn Trần Thanh hiện tại đang ở bên Cố Châu.
Đầu dây bên , Trần Thanh sững sờ. Anh     Nguyệt Thần.
Trần Thanh  nghĩ ngợi. Dường như   hiểu ý Kiều Niên. Lòng  chùng xuống khi liếc  Cố Châu đang  cách đó  xa.
Hai   .
Vẻ mặt Cố Châu trở nên lạnh lẽo. Anh gõ nhẹ ngón tay lên bàn .
Trần Thanh dừng  một chút. Nhị thiếu gia gõ một mã Morse,  nghĩa là: Nguy hiểm.
Trần Thanh vội vàng mỉm  .
- Vâng, phu nhân.  sẽ mang vòng cổ về ngay!
Đầu dây bên , Kiều Niên  thấy lời Trần Thanh  liền thở phào nhẹ nhõm. Lo lắng  sẽ  bại lộ, cô liền cúp máy ngay lập tức.
Hình như Trần Thanh  hiểu ý cô.
Trần Thanh hẳn đang ở bên Cố Châu. Hai  bọn họ nhất định sẽ đến cứu cô.
Kiều Niên thở phào nhẹ nhõm. Giờ chỉ còn chờ đợi.
Đinh đinh.
Chuông cửa  reo.
Bốn tên bắt cóc cảnh giác  về phía cửa chính.
Tim Kiều Niên lập tức như  nhảy dựng lên. Có gì đó  . Mới mười phút mà  đến đây  ?
 lúc , ngoài cửa vang lên giọng  dịu dàng của một cô gái trẻ trung.
- Alo, phục vụ phòng!
Bốn  đàn ông liếc  .
Không khí trong phòng lập tức trở nên căng thẳng.
Tên cầm đầu chĩa s.ú.n.g  Kiều Niên, lạnh lùng  lệnh.
- Nói với cô  là cô  cần phục vụ phòng nữa.
Cô gái trẻ ngoài cửa nhẹ nhàng .
- Cô Kiều,  thực sự xin . Xin cô mở cửa. Ông Trần sẽ tặng ba thí sinh  đầu cuộc thi  một chiếc vòng ngọc bích   Phật sống ban phước. Ông     đích  trao nó cho mỗi thí sinh!
Kiều Niên nghiêng đầu  tên cầm đầu, như thể đang hỏi ý kiến .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-449-co-hoi.html.]
Tên cầm đầu càng cau mày hơn và thì thầm.
- Cứ bảo cô  để quà ở cửa !
Kiều Niên .
- Cô giúp  cảm ơn ông Trần. Cứ để quà ở cửa nhà .  sẽ  lấy .
- Cô Kiều, món quà    đích  giao đến tận tay cô!
Kiều Niên .
- Cảm ơn ý  của ông Trần, nhưng cứ để ở cửa .  sẽ giải thích .
- Cô Kiều, nếu cô  tiện  lấy,   thể mở cửa và gửi !
Ngoài cửa, giọng điệu của  phụ nữ trở nên cứng nhắc.
Ánh mắt của tên cầm đầu tràn ngập sát khí.
- Khoan ,   lấy ngay. Tuy nhiên,   chuyện cần bàn với vệ sĩ . Xin hãy đợi một lát.
Kiều Niên  xong, sát khí trong mắt tên cầm đầu cũng dần dần biến mất.
Kiều Niên thở phào nhẹ nhõm,  đầu  , nhẹ giọng .
- Anh hẳn  Trần  là  như thế nào chứ? Nếu chuyện  nổ , cho dù   g.i.ế.c , đoạt  Nguyệt Thần,  cũng  tin   thể sống sót rời khỏi nơi ! Sao   mang đồ ? Đợi cô   , nguy hiểm   giải quyết !
Kiều Niên dừng  một chút   tiếp.
-   sống , các  cũng   thành nhiệm vụ, đúng ?
Tên cầm đầu  đó im lặng, như thể đang suy nghĩ về những gì Kiều Niên  .
Kiều Niên     đồng ý . Thật , lời cô  vài chỗ sơ hở. Nếu  phát hiện, cô sẽ tiêu đời.
Nếu cô  thể hợp tác với những  , nhờ nhân viên phục vụ khách sạn gửi đồ  thì  cho cả hai. Hơn nữa, ông Trần sẽ   chuyện gì  xảy  ở đây.
Tuy nhiên,  một vấn đề. Chuyện      lợi cho cô.
Nếu nhân viên phục vụ khách sạn xông ,  c.h.ế.t sẽ là nhân viên phục vụ khách sạn chứ   cô.
Suy cho cùng, một   bắt cóc    thể cố tình giúp bọn bắt cóc trốn tránh trách nhiệm?
Kiều Niên nghĩ rằng chỉ cần cô mở cửa và  cho một cơ hội, cô sẽ nắm bắt cơ hội trốn thoát. Hơn nữa, đây là cơ hội duy nhất của cô.
Tên cầm đầu trầm ngâm hồi lâu  .
- Được , chúng  sẽ  theo lời cô. Nếu cô dám giở trò gì,  sẽ g.i.ế.c cô!