- Được! - Tô Hàn  chút do dự đồng ý.
Trần Thức  xuống bên giường Lục Châu. Mắt  đỏ hoe  Kiều Niên, cảm kích .
- Cố phu nhân, cảm ơn bà  nhiều. Giá mà...
Kiều Niên khẽ nhíu mày, ngắt lời Trần Thức.
- Trần Thức, bây giờ   tiện tiết lộ  phận. Sau  xin  đừng gọi  như  nữa. Còn nữa, đừng lan truyền chuyện   ngoài,  ?
Trần Thức  Kiều Niên  ,  sững sờ.
Phải  rằng  nhiều  sẽ tự hào khi   Cố phu nhân, nhưng đây là  đầu tiên Trần Thức thấy chuyện . Cô   công khai với cả thế giới rằng  là Cố phu nhân.
Tuy nhiên, Trần Thức nhanh chóng suy nghĩ .
Nếu Kiều Niên chỉ là một  bình thường,  lẽ Nhị thiếu gia nhà họ Cố sẽ  coi trọng cô .
Trần Thức gật đầu.
- Được , Kiều tiểu thư. Nếu cô cứu  Đại thiếu gia nhà chúng , cô sẽ là ân nhân của   trong nhà họ Lục! Nhà họ Lục nhất định sẽ cảm tạ cô.
- Thật ,   cần    điều . Dù thế nào  nữa,  cũng sẽ cố gắng hết sức để cứu  . Nếu   Lục Châu cứu ,  lẽ   c.h.ế.t từ lâu . Nếu , Lục Châu chính là ân nhân của !
Nói đến đây, giọng Kiều Niên  nghẹn , trong lòng tràn ngập sợ hãi.
Nếu viên đạn đó lệch thêm một chút nữa,  lẽ  b.ắ.n trúng tim Lục Châu . Như , ngày mai Lục Châu sẽ  còn  thấy ánh mặt trời nữa.
Nghĩ đến đây, tim Kiều Niên thắt .
Chẳng mấy chốc, xe  đến bệnh viện.
Y tá  tình hình ở đây liền vội vã đưa giường bệnh chạy đến. Cô cẩn thận đỡ Lục Châu lên giường  chạy đến phòng cấp cứu.
Nghe tin, bác sĩ vội vã chạy đến, thấy vết thương của Lục Châu liền vội vàng sắp xếp y tá chuẩn  phẫu thuật.
Vẻ mặt lo lắng, Trần Thức hỏi bác sĩ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-470-tinh-the-nguy-cap.html.]
- Bác sĩ,  nhà  thế nào ?
- Tình trạng của   hiện tại   lắm. Anh  đang nguy kịch vì mất m.á.u quá nhiều. Trước tiên chúng   kiểm tra nhóm m.á.u của  . Đến lúc đó, chúng  sẽ  truyền m.á.u  lấy viên đạn  khỏi ngực. Tuy ca phẫu thuật   nguy hiểm, nhưng chúng  nhất định sẽ cố gắng hết sức để cứu  . Đừng lo lắng.
Trần Thức nhíu mày,  lo lắng  Kiều Niên.
Anh mơ hồ cảm thấy chỉ  Kiều Niên mới  thể cứu  Đại thiếu gia.
Kiều Niên cũng lo lắng cho Lục Châu, nên hỏi.
- Bác sĩ,   thể  phòng phẫu thuật cùng   trợ lý  ?
Nghe Kiều Niên , bác sĩ tỏ vẻ lo lắng. Từ xưa đến nay,  từng  trường hợp  nhà bệnh nhân tự ý  phòng cấp cứu.
Suy nghĩ một lát, Kiều Niên lấy điện thoại , chụp ảnh thẻ. Cô đưa cho bác sĩ và chân thành .
- Có thể ngoại lệ  ?
Bác sĩ cầm điện thoại của Kiều Niên. Nhìn thấy giấy tờ tùy , mắt   khỏi mở to. Sau đó,  mỉm  với Kiều Niên và  một cách kính cẩn.
-   vinh dự  bác sĩ Kiều hướng dẫn ca phẫu thuật !
Nghe , Kiều Niên  bác sĩ  đồng ý cho cô . Cô cảm kích .
- Cảm ơn.
Đứng bên cạnh, Trần Thức lập tức hiểu , thở phào nhẹ nhõm. Ánh mắt  dừng   mặt Kiều Niên, cúi đầu van nài.
- Cô Kiều,  ơn!
Kiều Niên  Trần Thức, khẽ gật đầu.
Tuy  đây cô thấy Trần Thức lúc nào cũng mặt dài, nhưng  thừa nhận  là một vệ sĩ  trung thành.
Kiều Niên theo bác sĩ  phòng khử trùng,  áo phẫu thuật. Sau khi khử trùng xong, cô bước  phòng phẫu thuật.
Vừa bước  phòng phẫu thuật, cô  ngửi thấy mùi thuốc khử trùng nồng nặc và mùi máu.
Ánh mắt Kiều Niên hướng về bàn phẫu thuật. Cô thấy Lục Châu    đó, cơ thể  kết nối với các thiết .