Phòng khám của Bác sĩ Sa.
Kiều Niên  báo cáo của Lục Châu.
Theo báo cáo, vết thương bên trong của Lục Châu  lành. Việc còn  chỉ là từ từ hồi phục.
Lòng bất an của Kiều Niên cuối cùng cũng  xoa dịu. Cô thở phào nhẹ nhõm, nhẹ nhõm .
- Tốt lắm. Cuối cùng cũng lành .
Bác sĩ Sa gật đầu đồng ý, sự căng thẳng trong lòng dần lắng xuống. Tình trạng của Lục Châu   định, tính mạng sẽ  còn nguy hiểm nữa.
Kiều Niên mím môi .
- Anh  thể đưa cho  kết quả xét nghiệm quan hệ huyết thống ngay bây giờ!
Bác sĩ Sa lấy nó  khỏi két sắt đưa cho Kiều Niên.
Kiều Niên cầm lấy báo cáo, ánh mắt tràn đầy mong đợi. Một lúc , cô hỏi.
- Anh  thể giúp  một việc  ?
- Vâng.
- Còn ba tiếng nữa là chín giờ tối.    đưa  trai   vườn  bệnh viện.   tạo bất ngờ cho  .
Bác sĩ Sa mỉm .
-   vinh dự  chứng kiến cô đoàn tụ với  trai!
Kiều Niên mỉm  và .
- Cảm ơn.
8:50 tối
Bác sĩ Sa đích  bôi thuốc và băng bó vết thương cho Lục Châu. Vẻ mặt  nghiêm túc khi  .
- Lục tổng,   vết thương do đạn b.ắ.n gây  khá nhiều tổn thương cho vùng da quanh vết thương của . May mắn là   hồi phục  và   nhiễm trùng. Tuy nhiên,   sẽ  sẹo ở đây.
Lục Châu  bác sĩ Sa  , vẻ mặt  tỏ  thờ ơ.
-  vẫn còn sống. Vết sẹo   đáng kể.
Bác sĩ Sa  Lục Châu  ,  mỉm  và .
- Vậy thì  yên tâm .
Ánh mắt Lục Châu hướng về phía cửa phòng bệnh. Đôi mắt   nheo . Từ tối Kiều Niên  đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-498-quyet-dinh-nhan-gia-dinh.html.]
Lục Châu thản nhiên hỏi.
- Bác sĩ Kiều   ?
Bác sĩ Sa  Lục Châu  , thở dài .
- Bác sĩ Kiều  ở phòng bệnh trông nom  suốt thời gian qua.  thấy sắc mặt cô     lắm nên  cho cô  về khách sạn nghỉ ngơi .
Nghe lời bác sĩ Sa, Lục Châu nhớ  sáng nay Kiều Niên ngủ cạnh giường . Mắt cô thâm quầng, trông tiều tụy.
Thật , sáng nay   bảo Kiều Niên về khách sạn nghỉ ngơi, nhưng cô chỉ ,  đồng ý.
Trong  thời gian , Kiều Niên  chăm sóc   chu đáo. Anh  cảm kích cô.
Bác sĩ Sa liếc  đồng hồ  tay. Đã gần đến giờ hẹn với Kiều Niên .
- Anh Lục, bây giờ  nên vận động nhiều hơn. Hay là   dạo với  một chút, lát nữa, sẽ dặn dò  vài điều cần lưu ý, để tránh hậu quả đáng tiếc nhé?
Lục Châu  nghĩ ngợi nhiều. Anh gật đầu .
- Cảm ơn bác sĩ Sa!
- Chỉ là bổn phận của  thôi.
Bác sĩ Sa bước đến bên  Lục Châu, chuẩn  đỡ  dậy.
Tuy nhiên, Lục Châu  từ chối  lịch sự.
-  thấy đỡ hơn , bác sĩ Sa. Anh  cần dìu  .
Bác sĩ Sa gật đầu.
- Nếu  tự   thì .
Rồi hai  sánh vai   khỏi phòng bệnh. Sau khi  thang máy, bác sĩ Sa bất giác cảm thấy hồi hộp.
Anh  lo Lục Châu  thể nhận   đang hồi hộp nên   thẳng .
Khi xuống đến tầng , một làn gió mát thổi qua mặt họ. Nó hòa quyện với hương hoa thoang thoảng, khiến họ cảm thấy thật sảng khoái!
Lục Châu   trong phòng bệnh một thời gian dài. Giờ đây, khi cảm nhận   thở của thiên nhiên,  cảm thấy thư thái hơn  nhiều.
- Bác sĩ Sa.
- Vâng?
- Vết thương của Tống Nguyệt hiện tại thế nào ? - Lục Châu bình tĩnh hỏi.
Bác sĩ Sa   Lục Châu đang lo lắng cho Tống Nguyệt  còn suy nghĩ gì khác, nên  thành thật trả lời.
- Tử cung của cô Tống Nguyệt  thương nặng, chỉ  thể cắt bỏ tử cung thôi. Cô  vẫn , nhưng điều tệ hại duy nhất là cô   thể   nữa.