Thấy cuộc trò chuyện  kết thúc, Kiều Niên thở phào nhẹ nhõm. Cô hỏi.
- Trưa nay   ăn gì? Em sẽ sai  chuẩn  ngay.
- Ăn gì cũng .
Cố Châu  Lục Châu với vẻ thâm ý.
- Anh  kén ăn.
Ánh mắt Kiều Niên dừng   mặt Lục Châu. Cô  nhịn ,  thêm.
- Anh cần  hồi phục ngay. Không  ăn bừa bãi. Phải ăn đồ bổ dưỡng. Như  cơ thể mới hồi phục  .
Lục Châu dịu dàng  Kiều Niên. Giọng   nhẹ nhàng.
- Được,   lời em.
Kiều Niên gật đầu .
- Được.
Cố Châu  hai , cảm giác kỳ lạ trong lòng càng lúc càng rõ rệt. Hai  trò chuyện  tự nhiên, như thể  ở bên   lâu.
Anh khẽ nhíu mày. Anh nắm c.h.ặ.t t.a.y đến mức lộ cả khớp ngón tay. Bực bội,  bước  khỏi phòng bệnh.
Vừa bước  khỏi phòng bệnh,   thấy Trần Thanh từ xa  tới. Khi Trần Thanh đến gần,  hỏi.
- Xong ?
Trần Thanh nhận thấy giọng  của Nhị thiếu gia  trầm và lạnh. Anh bất giác căng thẳng, cố gắng kìm nén trái tim đang run rẩy. Anh gật đầu.
- Xong .
Hôm nay, Nhị thiếu gia tâm trạng  ,  nên đùa giỡn!
- Đặt vé máy bay về An Thành ngay! - Cố Châu .
Trần Thanh  sững sờ. Gấp đến  ?
Hơn nữa, Nhị thiếu gia   sẽ chờ tin tức từ MY. Giờ  nên về ?
Chẳng lẽ Nhị thiếu gia  còn quan tâm đến tin tức của Đại thiếu gia nữa ?
Thấy Trần Thanh vẫn  nhúc nhích, Cố Châu nhíu mày hỏi.
- Còn chờ gì nữa?
Trần Thanh vội vàng lấy điện thoại , bắt đầu đặt vé máy bay trực tuyến. Anh lo lắng nếu chậm trễ hơn nữa,  sẽ  bỏ  ở MY để xếp gạch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-535-ve.html.]
- Còn vé máy bay của Lục Châu nữa!
- Vâng.
Trần Thanh  việc  hiệu quả. Hai phút , Trần Thanh cung kính .
- Nhị thiếu gia, chuyến bay lúc bốn giờ chiều nay. Sau khi Lục tổng xuất viện, chúng   thể  sân bay ngay!
Nghe thấy Trần Thanh , lông mày Cố Châu càng nhíu chặt, dường như  hài lòng với kết quả . Anh nhíu mày, ánh mắt lạnh lùng hỏi.
- Theo ý , chúng  còn  ăn trưa mới   ?
Trần Thanh im lặng.
Nhị thiếu gia sốt ruột đến mức nào? Anh  thậm chí còn   đợi đến bữa trưa ?
Trần Thanh nuốt nước bọt, thận trọng .
- Nhị thiếu gia, bác sĩ Sa  Lục  chỉ  thể xuất viện  lúc đó thôi. Nếu  thật sự  về sớm,  là  đổi giờ bay một tiếng nữa ?
Cố Châu lạnh lùng  Trần Thanh, hỏi.
- Chúng  sẽ để cô  và Lục Châu  yên vui bên  ?
Trần Thanh  sững sờ. Không hiểu ,  cảm thấy lời Nhị thiếu gia  ẩn ý khác.
Tất nhiên, Trần Thanh  theo lời Cố Châu. Nếu   sai,  sẽ  ở  MY để xếp ngói.
- Vậy thì, chúng  cùng Lục thiếu gia về!
Vừa dứt lời,  liền nhận  ánh mắt lạnh lùng của Nhị thiếu gia,  thấy giọng   giận dữ của  .
-  thấy  hợp với việc xếp ngói hơn!
Trần Thanh trợn tròn mắt,  Cố Châu với vẻ khó tin. Rồi  cúi đầu  dám  thêm gì nữa.
Anh  ít thôi thì cũng chẳng !
Chỉ cần    gì, chắc sẽ   sai  lợp ngói...
Đến giờ ăn trưa.
Người phục vụ mang hết đồ ăn .
Kiều Niên vội vàng gọi Lục Châu và Cố Châu. Cô mỉm  .
- Anh Châu, Cố Châu, Trần Thanh, đến ăn cơm !
Đứng ở cửa, mí mắt Trần Thanh giật giật  ngừng, cảm thấy  bất an.