Ánh mắt của Cố Châu quét qua Kiều Niên. Ánh mắt  sáng lên, đôi mắt phượng nheo . Giờ   chắc chắn rằng khi Kiều Niên  thấy  em họ Lục, cô sẽ bộc lộ một khía cạnh khác của .
Tất nhiên, Trần Thanh cũng nhận thấy sự  đổi của Kiều Niên.
Sau đó, họ theo Trần Tuấn lên xe.
Khi nhà họ Lục và nhà họ Cố rời , những  xung quanh vẫn còn  chiếc xe đang rời  với vẻ thích thú. Mãi đến khi chiếc xe  khuất hẳn mới tản .
Trong xe.
Lục Nhiêu búng tay một cách tùy ý, từng nhịp một. Ánh mắt  rơi xuống cửa sổ. Anh dường như đang mơ màng, nhưng cũng dường như đang suy nghĩ điều gì đó.
- Bà nội     thương ? - Lục Châu hỏi.
Lục Nhiêu thu ánh mắt , .
- Anh dặn em đừng  với bà nội, nên em  .  hình như bà nội   từ  đó việc   thương.
- Chuyện  thật sự quá nguy hiểm. Thật sự là thoát c.h.ế.t trong gang tấc. Tất cả đều nhờ Đư... Kiều Niên!
Cuối cùng, Lục Châu cúi đầu, che giấu vẻ thất vọng trong mắt.
Lúc ở cùng Đường,  vẫn luôn gọi cô bằng biệt danh. Vừa ,  suýt nữa  vạch trần em gái .
Đáng tiếc,   Đường  thể về nhà cùng .
Lục Nhiêu cảm nhận  sự bất thường của Lục Châu,  khẽ nhíu mày. Anh nhớ  rõ  Cả chỉ  lắp bắp khi còn nhỏ.
Môi Lục Nhiêu  cong lên,  hỏi.
- Anh ơi,   em  nhầm  ? Vừa    lắp bắp!
Lục Châu  ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lùng. Vẫn giữ nguyên vẻ mặt,  hỏi.
- Bà nội còn  gì với em nữa ?
Lục Nhiêu nhún vai, trông như đang xem kịch. Anh .
- Bà nội bảo  về quỳ xuống tự kiểm điểm.
Đây là phong thái thường ngày của bà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-543-de-co-ay-lam-em-dau-cua-anh.html.]
Lục Châu  nhíu mày. Anh giả vờ thản nhiên hỏi.
- Vậy bà nội  ý định trách Kiều Niên ?
Lục Nhiêu lắc đầu nhẹ, l.i.ế.m môi.
- Chuyện giữa  và Giang Trì cũng    ai . Bà nội  trách cô . Ngược , bà lo cô  sẽ  liên lụy vì ,   cô   sợ hãi .
Lục Châu  ,  nhịn   thành tiếng.
Điều  lo lắng nhất bây giờ là Đường vẫn  về nhà họ Lục. Những  khác trong nhà họ Lục  thể sẽ đổ  cho Đường và  ấn tượng   về cô.
Giờ thì, xem    còn  lo lắng về chuyện  nữa.
- Vậy thì  !
Lục Nhiêu  Lục Châu với vẻ mặt kỳ lạ. Anh  sững sờ. Đôi mắt như hồ ly của  nheo , khó hiểu hỏi.
- Anh,  đây    như . Trước đây, thái độ của  đối với Kiều tiểu thư  tệ. Chẳng lẽ  chuyện ,   nghĩ khác về Kiều tiểu thư !
Lục Nhiêu và Lục Châu là  em hơn hai mươi năm,     hiểu ý Lục Châu chứ?
Lục Châu rõ ràng đang lo lắng bà nội sẽ  thích Kiều Niên.
Nghĩ đến đây, Lục Nhiêu  Lục Châu với vẻ nghi ngờ.
Lục Châu cau mày, gõ đầu Lục Nhiêu. Anh khinh khỉnh .
- Em đang nghĩ gì ?
Lục Nhiêu uể oải dựa lưng  ghế, khóe miệng  nhếch lên. Đôi mắt  như hồ ly của  thoáng hiện một tia , giả vờ thản nhiên hỏi.
- Nếu  Cả cũng thích cô ,    để cô   em dâu? Anh nghĩ ?
Tim Lục Châu đập càng lúc càng nhanh, lông mày nhíu chặt. Anh  thẳng dậy, nghiêm nghị .
- Anh  bảo em đừng  mà dây dưa. Cô   hợp với em!
Lục Nhiêu búng tay, nhướn mày khiêu khích. Anh bắt chéo chân, giả vờ thản nhiên  Lục Châu, hỏi.
- Chẳng lẽ cô   hợp với em nên mới hợp với  ?
Lục Châu im lặng.